đọc đoạn văn sau
Hai mẹ con Lần đầu mẹ đưa phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ , mẹ bẽn lẽnnói: “ Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biếtchữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên. Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắnggiữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói:“ Tội nghiệpcụ sống một mình”. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnhviện.Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi, Phươngkhông dám nói, trong đầu nó nghĩ : Lỗi tại mẹ! Nó lo bị nêu tên trong tiết chào cờđầu tuần, bởi vi phạm nội quy. Nó thấy giận mẹ.Về nhà, Phương không ăn cơm, nóbuồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành, Phương vừa khóc vừa kể lạichuyện . Mẹ nói: “ Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo.” Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp . Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô, cô cười và gật đầu. Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe côhiệu trưởng nhắc tên mình: “ Em Trần Thanh Phương… Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn… Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương”. Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúigầm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ. Vậy mà nó đã giận mẹ! ( Theo: Nguyễn Thị Hoan)
câu 1 nếu là Phương trong câu truyện em sẽ làm gì
Nếu là Phương trong câu truyện em sẽ không trách nhầm mẹ, phải biết yêu thương những người hoạn nạn, khó khăn.
Mink sin hay nhất !!!
Nếu em là Phương trong tình huống trên em sẽ xin lỗi mẹ và cố gắng học tập thật tốt để cho mẹ vui lòng.