Đọc văn bản “Lợn cưới, áo mới” và trả lời các câu hỏi sau:
Câu 1: Anh có áo mới thích khoe của đến mức nào? Điệu bộ của anh ta khi trả lời có phù hợp không? Hãy phân tích yếu tố thừa trong câu trả lời của anh ta.
Câu 2: Đọc truyện “Lợn cưới, áo mới” vì sao em lại cười ?
Không chép mạng nhé
1,Anh có áo mới thích khoe của tới mức lố bịch:
– Mặc áo mới đứng hóng ở cửa đợi người đi qua để khoe
– Khi thấy có anh chàng tìm lợn, thấy anh kia không hỏi tới cái áo thì liền giơ vạt áo ra khoe, nhấn mạnh “Từ lúc tôi mặc cái áo mới này”.
– Anh ta ranh mãnh khi bỏ chữ “cưới” trong “lợn cưới” mà anh chàng tìm lợn khoe khoang.
– Yếu tố thừa trong câu “từ lúc tôi mặc cái áo mới này” vừa thừa lại không rõ ràng.
2,
Các yếu tố gây cười:
– Hai anh chàng có tính khoe của gặp nhau
– Cái áo, con lợn những của cải chẳng to tát gì cố khoe cho kì được.
– Một anh thì đứng kiên trì quyết khoe cho kì được, một anh đang chạy tất tưởi, lo lắng cũng không quên khoe
– Cả hai anh chàng đều cố tình khoe cho kì được, họ trở nên lố bịch trong lời nói
1. anh có áo mới thích khoe tới mức << đứng hóng ở cửa , có ai đó đi qua người ta khen >> . anh rất nôn nóng muốn được khoe áo mới.
– điệu bộ của anh khi trả lời ko phù hợp bởi vì người ta đang hỏi về con lợn , hướng con lợn chạy thì anh lại khoe áo << giơ ngay vạt áo gia >> .
– trong câu trả lời, lẽ ra anh chỉ cần nói : << tôi ko thấy con lợn nào chạy qua đây cả >>thì anh lại nói <<từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả >> . Đây chính là yếu tố thừa trong câu trả lời
2. em cười vì : truyện lợn cưới, áo mới chế nhiễu phê phán những người có tính hay khoe của , một tính xấu khá phổ biến trong xã hội