đóng vai nhân vật Thúy Kiều kể lại nỗi nhớ cha mẹ (Không sao chép)
0 bình luận về “đóng vai nhân vật Thúy Kiều kể lại nỗi nhớ cha mẹ (Không sao chép)”
Tôi là Thúy Kiều, hiện tại đang bị giam lỏng trong lầu Ngưng Bích, căn lầu to lớn bậc nhâtts lúc bấy giờ. Tôi sống ở đó chẳng có bạn có bè, lủi thủi một mình suốt đêm. Tôi cảm thấy cô đơn đến tột cùng. Chính vì vậy tôi nhớ đến cha mẹ của mình. Tôi thương xót cho cha mẹ suốt ngày trông ngóng tin con. Tôi xót xa nghĩ, lúc cha mẹ tuổi già sức yếu thì ai sẽ kà người chăm sóc. Cha mẹ mỗi ngày thêm già yếu, mà con thì lưu lạc nơi xứ người. Gốc tử lúc tôi đi vẫn còn bé chăc bây giờ đã rất to lớn, vừa mấy người ôm. Thời gian rôi đi vô tình mà không trở lại, tuổi của cha mẹ cũng vậy, cha mẹ ngày càng già đi với thời gian mà con lại không thể nào phụng dưỡng được. Đó là nỗi đau luôn đau đáu trogn lòng tôi.
Tôi là Thúy Kiều, hiện tại đang bị giam lỏng trong lầu Ngưng Bích, căn lầu to lớn bậc nhâtts lúc bấy giờ. Tôi sống ở đó chẳng có bạn có bè, lủi thủi một mình suốt đêm. Tôi cảm thấy cô đơn đến tột cùng. Chính vì vậy tôi nhớ đến cha mẹ của mình. Tôi thương xót cho cha mẹ suốt ngày trông ngóng tin con. Tôi xót xa nghĩ, lúc cha mẹ tuổi già sức yếu thì ai sẽ kà người chăm sóc. Cha mẹ mỗi ngày thêm già yếu, mà con thì lưu lạc nơi xứ người. Gốc tử lúc tôi đi vẫn còn bé chăc bây giờ đã rất to lớn, vừa mấy người ôm. Thời gian rôi đi vô tình mà không trở lại, tuổi của cha mẹ cũng vậy, cha mẹ ngày càng già đi với thời gian mà con lại không thể nào phụng dưỡng được. Đó là nỗi đau luôn đau đáu trogn lòng tôi.