Xe chạy chầm chậm …. Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi , vài giây sau , tôi đuổi kịp . Tôi thở hồng hộc , trán đẫm mồ hôi , và khi trèo lên xe , tôi ríu cả châ

Xe chạy chầm chậm …. Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi , vài giây sau , tôi đuổi kịp . Tôi thở hồng hộc , trán đẫm mồ hôi , và khi trèo lên xe , tôi ríu cả chân lại . Mẹ tôi vừa kéo tay tôi , xoa đầu tôi hỏi , thì tôi oà lên khóc rồi cứ thế nức nở . Mẹ tôi cũng sụt sùi theo :
– Con nín đi ! Mợ đã về với con rồi mà.
Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe . Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quá như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi
chỉ ra tình thái từ

0 bình luận về “Xe chạy chầm chậm …. Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi , vài giây sau , tôi đuổi kịp . Tôi thở hồng hộc , trán đẫm mồ hôi , và khi trèo lên xe , tôi ríu cả châ”

Viết một bình luận