Em đã từng chứng kiến cơn bão ở quê, hãy viết văn miêu tả cơn bão khủng kiếp đó. (ko chép mạng)

Em đã từng chứng kiến cơn bão ở quê, hãy viết văn miêu tả cơn bão khủng kiếp đó. (ko chép mạng)

0 bình luận về “Em đã từng chứng kiến cơn bão ở quê, hãy viết văn miêu tả cơn bão khủng kiếp đó. (ko chép mạng)”

  1. Là một đất nước có chiều dài đường bờ biển lớn, đất nước ta thường xuyên phải hứng chịu những trận bão lớn, kéo theo hệ quả là những trận lũ lịch sử. Nơi phải gồng gánh những thiên tai ấy nhiều nhất của nước ta, không đâu khác chính là khúc ruột miền Trung thân yêu. Và suốt mấy hôm nay, miền Trung yêu dấu vẫn đang oằn mình để chống lại cơn lũ tàn bạo.

    Qua những video, những hình ảnh trên mạng internet, em cảm nhận được sự tàn khốc của trận lũ đang hoành hoành nơi đó. Bầu trời đục ngầu, nặng trình trịch như có thể sập xuống bất kì lúc nào. Khắp mặt đất, là dòng nước lũ nuốt chửng mọi thứ. Những con đường, bãi cỏ, và cả những ngôi nhà thấp bé đều chìm trong biển nước. Dòng sông, mặt biển hòa làm một với dòng lũ, chẳng phân tách nổi. Những cơn mưa thì nặng hạt, cùng với những đợt gió lớn, lạnh buốt thấu tim gan cứ ồ ạt mà giáng xuống. Trời thì cứ mưa, nước lũ cứ thế mà dâng lên, chảy xiết như muốn càn quét sạch cả vùng đất ấy. Tiếng kêu than thấu trời của những con người chân chất, tội nghiệp thì chẳng thể chạm tới thấu trời, vì đã bị tiếng mưa, tiếng lũ nuốt hết cả rồi.

    Trong cái hoàn cảnh tăm tối, u ám tưởng chừng như đêm đen thời viễn cổ một lần nữa bao trùm lên nhân loại ấy. Từng đợt ánh sáng của tình người, của sự đoàn kết dân tộc chiếu rọi mãnh liệt, cứu vớt những tấm thân đang rớt vào cảnh lầm than. Suốt những ngày hôm ấy, nước lũ không ngừng dâng, trời không ngừng mưa, thì những đoàn tàu, đoàn thuyền, đoàn xe cứu trợ cũng không ngừng chạy vào tâm lũ. Không cần tiền, không cần sự hô hào, những người hùng không tên thầm lặng ấy ngày đêm cứu người, vận chuyển lương thực, đồ dùng giúp người dân vùng bị cô lập. Thật cảm động và mến phục xiết bao.

    Chính những lúc như thế này, chúng ta mới thực sự thấu hiểu được tình đồng bào thiêng liêng, chân thành. Tình người sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả. Nhờ sự san sẻ, giúp đỡ ấy, mà người dân vùng lũ có thể vượt qua được tất cả. Rồi trên vùng đất ấy, dòng lũ sẽ trôi qua, những đứa trẻ sẽ lại đến trường, những người lớn sẽ đi làm, những người già sẽ ngồi đọc báo, sưởi nắng.

    CHÚC BẠN HỌC TỐT !

    Bình luận
  2. Giải:
      Em sinh ra ở một vùng ven biển tuyệt đẹp ở dải đất miền Trung.Thật là may mắn làm sao bởi vùng quê em được thiên nhiên ban tặng cho nguồn khoáng sản quý báu,cùng với bãi tắm có nhiều phong cảnh đẹp.Tuy nhiên,thứ gì được nhận miễn phí sẽ đi theo điều kiện của nó,hàng năm,những đợt bão lũ thường kéo đến làng quê nơi em ở.Tuy vậy,những cơn bão đó vẫn chưa có gì đáng sợ ngoài cơn bão số 9 vừa qua.
      Lúc đó vào khoảng chiều tà,cơn bão từ từ ập đến mang theo một bầu trời âm u.Gió quay cuồng,gào rú lên,cây cối ngả nghiêng tứ phương rồi sau đó từng cây từng cây gãy rạp.Những cơn mưa ào ào đổ xuống,xối xả trên sân nhà,mái ngói,ngọn cây,…Khi mà trận mưa đầu tiên chưa qua đi,thì trận kế tiếp lại kéo đến.Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến,nước ở sông bắt đầu dâng cao dần,màu nước đục ngầu.Nước đập vào con đê,con đập rồi tràn vào thôn xóm,làng mạc,thành phố.Nước mưa ngập các con đường,mọi ngóc ngách.Ruộng đồng ngày trước còn đang vàng úa giờ đây chỉ còn một màu đục tối.Gió to kèm mưa lớn,chúng cứ tiếp nối tiếp nhau.Nước ồ ạt đổ vào các rãnh cống,kênh rạch nhưng nhưng lũ vẫn dâng cao hơn.Nước sông sôi sục,chảy xiết,cuốn trôi bao khúc gỗ từ khu rừng thân thương ngày nào.
      Cơn bão diễn ra rất dữ dội,mọi người ai nấy đều trang bị vũ trang để chiến đấu với bão lũ nhằm bảo vệ nhà cửa,hoa màu.Hàng trăm nghìn người cầm cọc tre nhằm sửa lại đê,ngăn dòng sông tràn vào sâu hơn.Tuy mệt mỏi nhưng họ vẫn cố gắng chống chọi với bão lũ.Sau hai tiếng dài dăng dẳng,thì cuối cùng con người cũng chiến thắng.Cơn bão qua đi,nhưng để lại rất nhiều hậu quả.Những ngôi nhà tốc mái,cây cối đổ rạp ngổn ngang ngoài đường.Có những ngôi nhà chỉ còn là đống gạch vụn,mặc dù nó là nơi mà mọi người phải làm việc vất vả từ lâu lắm mới có được.Làng mạc,phố phường nơi đây một màu đơn điệu,quang cảnh thật lặng lẽ trầm buồn,mọi người nhìn cảnh mất mát mà nát cả lòng,thất vọng tràn trề.
      Em thầm cảm ơn những người đã chung tay đoàn kết bảo vệ quê hương mình.Tuy không giữ được nhà cửa,ruộng đất nhưng ít ra không có ai bị thương.Em mong sao vùng ven biển nơi em sống sẽ không phải gặp lại tình huống đau buồn như năm vừa qua nữa.

    #HọcTốt!

    #YaPoorBoy.

    Bình luận

Viết một bình luận