em hãy hình dung và tưởng tượng về ngày buồn nhất của En -ri -cô là ngày mất mẹ và trình bày bằng 1 đoạn văn
0 bình luận về “em hãy hình dung và tưởng tượng về ngày buồn nhất của En -ri -cô là ngày mất mẹ và trình bày bằng 1 đoạn văn”
Tôi là En-ri-cô. Tôi đang ngồi khóc nức nở. Con người của tôi như rạm vỡ trước bộ áo đen trong tang lễ mẹ. Đất trời âm u như làm cho cõi lòng của tôi thêm sầu lo. Mẹ không còn nữa,mẹ đã ra đi trong hơi thở cuối cùng rất thanh thản. Tôi hối hận nhớ lại lời nói thiếu lễ độ của mình với mẹ, nhớ lại nét buồn của mẹ khi ấy. Tôi dằn vặt, hối hận, tự trách móc mình và càng hêm đau đớn. Tôi sẽ không còn được nghe tiếng nói dịu dàng, âu yếm và nhẹ nhàng của mẹ nữa, và sẽ chẳng bao giờ được mẹ an ủi khi có nỗi buồn, chúc mừng khi có niềm vui, thành công. Tôi buồn biết bao. Mẹ đã ra đi mãi mãi.
Tôi là En-ri-cô. Tôi đang ngồi khóc nức nở. Con người của tôi như rạm vỡ trước bộ áo đen trong tang lễ mẹ. Đất trời âm u như làm cho cõi lòng của tôi thêm sầu lo. Mẹ không còn nữa,mẹ đã ra đi trong hơi thở cuối cùng rất thanh thản. Tôi hối hận nhớ lại lời nói thiếu lễ độ của mình với mẹ, nhớ lại nét buồn của mẹ khi ấy. Tôi dằn vặt, hối hận, tự trách móc mình và càng hêm đau đớn. Tôi sẽ không còn được nghe tiếng nói dịu dàng, âu yếm và nhẹ nhàng của mẹ nữa, và sẽ chẳng bao giờ được mẹ an ủi khi có nỗi buồn, chúc mừng khi có niềm vui, thành công. Tôi buồn biết bao. Mẹ đã ra đi mãi mãi.