Em hãy tả một người hùng thầm lặng.Làm hộ mình nhé sáng mai mình nộp rồi

Em hãy tả một người hùng thầm lặng.Làm hộ mình nhé sáng mai mình nộp rồi

0 bình luận về “Em hãy tả một người hùng thầm lặng.Làm hộ mình nhé sáng mai mình nộp rồi”

  1.  Mỗi khi chúng ta đang chơi,đang đi học,hay ta đang làm một việc nào đó khác thì đã có rất nhiều người dân đã bảo vệ đã bảo vệ đất nước của mình.Đặc biệt là những người lao công

      Vào lúc sáng sớm,lúc chúng ta đang còn đắm mình trong giấc ngủ thì những người lao công đã bất đầu thực hiện công việc của mình.Họ đi tới mọi nơi đẻ quét dọn,từ những nơi nhỏ bé nhất như:nhà vệ sinh,các ngõ hẻm,dưới những gốc cây… Cho đến những nơi rỗng rãi như:các khu vui chơi,góc lề đường,bệnh viện.Giúp cho chúng ta có được một ngày mới tốt lành được hít thở không khí trong lành được ngắm cảnh đẹp ở khu phố mình.Đến buổi chiều,những người lao công lại quét dọn những túi ni lông, túi rác, túi đồ ăn mà những người người vô ý thức vứt rác bừa bãi để bảo vệ môi trường.Nhờ những người lao công mà mà trái đất của chúng ta luôn được xanh xanh đẹp,giúp ta có một cuộc sống tốt đẹp,sức khỏe của chúng ta khỏe mạnh hơn.

    Bình luận
  2. Trong những năm tháng chiến tranh, học sinh, sinh viên cũng là một lực lượng vô cùng đông đảo, nhiệt tình tham gia đấu tranh để giành lại độc lập cho tổ quốc. Trong đó, không thể không nhắc đến chàng trai Thánh Gióng.Hình ảnh vị anh hùng Thánh Gióng dũng mãnh, phi thường đánh đuổi giặc Ân xâm lược bước ra từ truyền thuyết Thánh Gióng.

    Mặc dù sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng Thánh Gióng không phải là một người phàm. Bởi người mẹ mang thai khi ướm chân lên vết chân rất to ở ngoài đồng. Vì sự ra đời kì lạ đó nên đến năm ba tuổi, cậu bé vẫn không hề biết nói, không biết cười, không biết đi. Thời gian cứ thế trôi đi cho đến lúc nghe giặc Ân sang xâm lược nước ta. Chúng hung hăng, tàn bạo khiến ai ai cũng đểu câm giận. Nhưng thế giặc rất mạnh, triều đình không thể chống đỡ nổi bèn sai sứ giả đi tìm người tài ra cứu nước,thấy sứ giả tìm kiếm nhân tài tiêu diệt giặc Ân, cậu bé bỗng cất lên tiếng nói đòi ra trận giết giặc.Dù rất ngạc nhiên nhưng sứ giả vẫn tâu với nhà vua chuẩn bị những thứ mà chú bé dặn. Và càng lạ lùng hơn, từ sau khi gặp sứ giả, chú bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng chả no, áo vừa may xong đã đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con. Cuối cùng hai ồng bà đành chạy nhờ bà con lối xóm. Mọi người vui vẻ góp gạo nuôi chú vì ai cũng mong chú sớm ra đánh giặc cứu nước.

    Nhận được đủ lễ vua ban, cậu bé vươn vai trở thành một tráng sĩ oai nghi lẫm liệt. Nai nịt xong, chàng lên ngựa, vung roi vun vút. Ngựa phun lửa xông thẳng vào đội hình giặc khiến chúng ngã chết như rạ.
    Đánh xong Gióng đi đến núi Sóc Sơn và bay về trời.Người ta kể rằng những bụi tre đằng ngà ở huyện Gia Bình vì ngựa phun lửa bị cháy mới ngả màu vàng óng như thế, còn những vết chân ngựa nay thành những hồ ao liên tiếp. Người ta còn nói khi ngựa thét lửa, lửa đã thiêu cháy một làng, cho nên làng đó về sau gọi là Làng Cháy.

    Sau khi thắng trận, để nhớ ơn người anh hùng, vua Hùng sai lập đền thờ Gióng ở làng quê, phong Gióng làng Phù Đổng Thiên Vương, phong mẹ Gióng là Thánh Mẫu Bảo Vương, cho làng có xóm Bẩn nơi Gióng sinh ra được đặt tên là làng Phù Đổng.

    Bình luận

Viết một bình luận