Em hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ kể lại câu chuyện mà em hoặc bạn em đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ có công mài sắt có ngày nên kim

Em hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ kể lại câu chuyện mà em hoặc bạn em đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ có công mài sắt có ngày nên kim

0 bình luận về “Em hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ kể lại câu chuyện mà em hoặc bạn em đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ có công mài sắt có ngày nên kim”

  1. Hôm trước , lớp em tổ chức buổi sinh hoạt đầu tiên mừng năm học mới . Ai cũng háo hức , thế nhưng , đến đầu buổi sinh hoạt ấy , cô giáo lại thông báo một tin buồn : Vì năm nay đại dịch COVID – 19 diễn biến rất phức tạp nên chúng ta sẽ không tổ chức sinh hoạt đầu năm nữa , tuy nhiên , cô cũng thông báo cho các con một tin vui rằng là các con sắp được đón bạn học mới rồi đấy . Cả lớp em , ai cũng háo hức . Một lúc sau , cô giáo dẫn vào một bạn học sinh ăn mặc trông lôi thôi , đôi dép dưới chân cậu thì rách toạc ra . Thế nhưng khi cậu ấy vừa bước đến cửa , có bạn đã hét to lên : A! Tớ biết bạn này , bạn này là người bị nạn trong vụ tai nạn giao thông ở đường X . Tớ nghe nói bạn ấy rất kiên cường đương đầu với đau đớn khi bị gãy chân. Nghe đến đây cả lớp vỗ tay rầm rộ . Cô giáo phát cho bạn một bộ quần áo đồng phục và nói với bạn ấy hãy giới thiệu về bản thân .

    – Tớ…Tớ tên là … Th… Thắng

    Sau đó , cô giáo nói :

    – Có ai muốn hỏi gì bạn thắng không ?

    Bạn Tú nhanh nhảu giơ tay :

    Con ạ ! Con muốn biết bạn Thắng đã làm thế nào để có thể hồi phục sức khỏe ạ !

    Thắng cúi gằm mặt xuống , bẽn lẽn nói :

    – Tớ đã phải trải qua 4 tháng hồi phục ở bệnh viện . Lúc đầu , bác sĩ nói chỉ có thể cắt bỏ chân đi chứ không thể để thế này được , cơ hội được đi lại của tớ lúc đó chỉ là 20% . Cả 2 ngày sau , tớ ăn rất ít , đêm nào tớ cũng suy nghĩ về việc : nếu mình cắt bỏ chân thì sẽ ra sao , mình có còn đi lại được không . Nhưng sau khi mẹ tớ nói rằng bác sĩ bảo là nếu tớ chịu đau và mỗi ngày kiên trì luyện tập thì có thể tớ sẽ đi lại được . Từ hôm đó , tớ ra sức luyện tập , cho dù trời mưa hay nắng , cho dù đau nhức , mệt mỏi thế nào tớ cũng tập luyện . Sau 3 tháng tập luyện , tớ cũng đã có thể tập tễnh đi lại được rồi . Bác sĩ nói rằng tớ phải ở viện để uống thuốc và điều dưỡng . Cuối cùng , sau 4 tháng nằm viện , tớ cũng được ra về .

    Bình luận
  2.                             “Có công mài sắt có ngày nên kim”

    Đó là câu tục ngữ mà thầy thường dẫn ra trong lớp để khuyên nhủ chúng em. Nhiều bạn làm theo lời khuyên của thầy mà đã đạt kết quả mỹ mãn, trong đó có em.

    Còn nhớ hồi đầu năm cứ đến giờ tập làm văn là em ngồi thừ ra cắn bút trong khi các bạn khác trong lớp chữ nghĩa cứ tuôn trào. Đến khi các bạn viết đã đầy trang rồi, thế mà em cố gắng lắm cũng chỉ được sáu bảy dòng rồi cạn nguồn và em cứ ngồi loay hoay mãi.

    Chưa bao giờ em được điểm bảy hay tám về môn văn. Má em khuyên nhủ: “Con phải ráng mà kiên nhẫn, đừng chán nản. Phải có công mài sắt thì mới có ngày nên kim được con ạ! Văn ôn, võ phải luyện mà. Con ôn luyện đi. Má sẽ giúp sức cho con”.

    Lời căn dặn của má thúc giục em, từ đó, ngoài việc học và làm bài mới, em đã dành hẳn mỗi ngày một giờ đồng hồ để học văn. Thoạt tiên, em tìm lại sách lớp bốn, đọc kỹ phần ghi nhớ. Má hướng đẫn thật chu đáo khâu tìm hiểu đề, xác định nội dung và thể loại của nó. Má cho em đọc nhiều lần bài văn mẫu, bài đọc thêm ở sách tham khảo rồi yêu cầu em viết bài làm của mình không được giống với những điều gì đã đọc. Lúc đầu, em bắt chước các bài vàn mẫu ấy nhưng dần dần tập viết khác đi bằng cách diễn đạt của mình. Má dạy em cách dùng từ, diễn ý sao cho xác hợp mà thoát ý. Nghe lời má, em sắm một quyển sổ tay chép các đoạn văn hay của các nhà văn nổi tiếng. Lúc nào rảnh rỗi là em lấy số tay đọc để tìm hiểu và học tập cách dùng từ, diễn ý sinh động hấp của các bậc tiền bối này.

    Bình luận

Viết một bình luận