Giúp em với
Văn nghị luận 200 chữ về sự cần thiết của việc tự giác chịu trách nhiệm về hành vi đối với bản thân mỗi người ttong cuộc sống
Giúp em với
Văn nghị luận 200 chữ về sự cần thiết của việc tự giác chịu trách nhiệm về hành vi đối với bản thân mỗi người ttong cuộc sống
Bài Làm :
Mỗi con người khi được sinh ra đều phải có trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội. Khi đã lớn, ta cần chịu trách nhiệm về những việc ta làm, những lời ta nói và phải làm được nếu nói được. Phải tự có trách nhiệm với bản thân trong việc học tập, việc gia đình và việc ngoài xã hội. Đối với việc học tập thì phải cố gắng học tập thật tốt, đến việc trong gia đình thì phải biết nhường nhịn, yêu thương mọi thành viên trong gia đình. Học cách sống có trách nhiệm với gia đình để tương lai còn có thể giữ vứng tình cảm gia đình trọn vẹn. Còn đối với xã hội thì phải có tinh thần yêu nước cao độ, giứ những quan hệ ngoài xã hội như bạn bè,… Thực hiện đúng luật pháp nhà nước, tuân thủ mọi quy định của nhà trường và nhà nước đưa ra. Có trách nhiệm trong cuộc sống cũng là nguồn động lực to lớn để ta phát triển bản thân, cải thiện và nâng cao các kĩ năng cần thiết cho mình. Cũng giúp ta có sự tôn trọng và lòng tin từ gia đình, bạn bè,… Cùng với sự yêu quý và mến trọng từ mọi người xung quanh ta. Dám làm thì dám chịu, can đảm chịu trách nhiệm với lời nói à việc làm của bản thân mình. Qua đó có thể thấy được sự tự tin, lòng dũng cảm và tính trung thực của bản thân. Có tinh thần trách nhiệm trong cuộc sống cũng thể hiện rằng ta đã trưởng thành, vững bước trên con đường đời còn nhiều gian nan, khổ cực.
Mỗi người đều đang lớn trên hành trình trưởng thành của mình. Vì vậy, mọi hành vi của ta đều cần được chịu trách nhiệm. Việc tự giác chịu trách nhiệm về hành vi đối với bản thân mỗi người trong cuộc sống đều vô cùng cần thiết. Tự giác chịu trách nhiệm về hành vi của bản thân ăn ăn đó là việc ta tự biết lựa chọn chọn và tự biết nhận ra đâu là lỗi sai của mình thay vì đổ lỗi cho người khác. Thông thường chúng ta sẽ có xu hướng tìm cách đổ sai, đổ thừa nếu như có hậu quả không tốt xảy ra. Việc ta biết tự giác chịu trách nhiệm về hành vi với bản thân nó khẳng định rằng ta đã lớn và ta có thể vững bước trên con đường mình đi. Đồng thời sự tự giác ấy còn giúp con người trau dồi, rèn luyện được bản lĩnh, khả năng tri thức và hơn hết nó cũng là những nền tảng, nhân tố để giúp ta vươn tới thành công. Còn nếu như chỉ mải mê trong sự trốn tránh, tìm cách đổ thừa thì mãi mãi bạn không thể trưởng thành cũng như không thể bước lên đường với bao chông gai, trắc trở phía trước. Rất nhiều người có xu hướng ngại tự giác, ngại chịu trách nhiệm nên họ trốn tránh việc lựa chọn và để cho một ai khác lựa chọn thay mình. Những việc làm, hành vi như thế không phải vì ta thông minh mà chỉ đơn thuần chứng minh rằng ta quá ấu trĩ trong suy nghĩ và hèn nhát trong nhận thức. Cuộc đời dài và là những bước đi. Nếu như như luôn luôn chờ đợi, luôn trông chờ thì không bao giờ có thể thật sự biết mình là ai, khả năng đến đâu và có thể đạt được những thành công gì trong cuộc sống. Luật pháp sinh ra không phải trở thành một bức ảnh tượng trưng. Luật pháp sinh ra đó là vì con người không chịu tự chịu trách nhiệm. Sự tự giác chịu trách nhiệm với hành vi sẽ trở thành một nhân tố quan trọng để quyết định rằng con người đó có thật sự nỗ lực, có thật sự cố gắng và có thể thành công hay không. Đừng bao giờ biến cho bản thành một cây tầm gửi, thành một kẻ phải sống trong cái sự bó buộc chỉ vì sai lầm trong hành vi cũng như là không tự giác trong nhận thức của mình mình.