Hãy kể về một người bạn thân nhất của em
Hãy kể về 1 người thân trong gia đình em
(mik cần gấp mai mik nộp rồi nha mik sẽ vote và ctlhn cho bn nào trả lời đúng nha)
Hãy kể về một người bạn thân nhất của em
Hãy kể về 1 người thân trong gia đình em
(mik cần gấp mai mik nộp rồi nha mik sẽ vote và ctlhn cho bn nào trả lời đúng nha)
$\text{KỂ VỀ MỘT NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT CỦA EM}$
DÀN Ý:
* Mở bài:
– Giới thiệu người bạn thân nhất của em (Tên, tuổi, địa chỉ, trường, lớp…)
* Thân bài:
– Miêu tả một vài chi tiết về ngoại hình của bạn:
+ Mái tóc.
+ Khuôn mặt.
+ Nụ cười.
+ Làn da …
– Vì sao em với bạn lại chơi thân với nhau?
– Kỉ niệm sâu sắc nhất giữa em với bạn là gì?
– Cảm nghĩ của em về bạn.
* Kết bài:
– Tình cảm của em dành cho bạn.
– Mong muốn tình bạn luôn bền lâu.
BÀI LÀM:
Mỗi người ai cũng có những người bạn bè thân thiết của riêng mình, đó có thể là người hợp với bạn về sở thích đối với các môn học, các môn thể thao hay đặc biệt hơn đó là người thường xuyên chia sẻ với bạn những buồn vui trong cuộc sống. Riêng với tôi, bạn thân với tôi là một người tôi yêu mến và khâm phục, bạn là người đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập. Bạn là Sơn Anh
Có cái tên của con trai nhưng thực là Sơn Anh lại là một cô gái gầy gò và có vẻ yếu ớt nữa. Vầng trán bạn cao và rộng làm lộ rõ sợ thông minh. Đặc biệt, cặp kính tròn xoe khiến mọi người khó nhầm lẫn về học lực của Sơn Anh. Bạn học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Văn và môn Anh. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp rất yêu quý Sơn Anh. Bạn chẳng những học giỏi mà còn là lớp phó học tập gương mẫu và hay giúp đỡ bạn bè nữa.
Còn tôi, khi mới vào lớp, tôi tiếp thu rất chậm và lại nhút nhát. Những bài kiểm tra đầu kì, tôi được điểm rất thấp. Thấy vậy, cô giáo chủ nhiệm liền họp các bạn cán bộ lớp và hỏi xem có ai có thể giúp đỡ tôi không. Thật bất ngờ, Sơn Anh đã giơ tay nhận lời.
Từ khi nhận “trọng trách” ấy, Sơn Anh thường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài đầy đủ. Nhưng tính tôi nhút nhát cộng với sự… xấu hổ khiến tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Sơn Anh. Thậm chí, có lần tôi còn nói với Sơn Anh với giọng đầy bực bội:
– Bạn đừng làm phiền tôi nữa! Bạn đừng nghĩ bạn học giỏi thì có thể muốn làm gì tôi cũng được.
Những tưởng Sơn Anh sẽ tự ái, bỏ ngay công việc ấy nhưng không ngờ bạn vẫn quan tâm đến tôi… Tôi sẽ vẫn có thái độ như thế với Minh nếu không có một ngày…
Hôm ấy, lớp tôi có bài kiểm tra 45 phút. Suốt một tuần, tôi đã cố gắng ôn tập rất kĩ vừa vì muốn thay đổi điểm số vừa vì muốn chứng tỏ mình không cần ai giúp đỡ. Nhưng đến khi làm bài, tôi vẫn không thể làm tốt được. Ngày cô giáo trả hài, nhận điểm 5 trên tay tôi bật khóc vì nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ học khá lên được. Tôi đã cố gắng rất nhiều rồi cơ mà? Tôi đang thút thít khóc thì Sơn Anh nhẹ nhàng đến bên và nói:
– Bạn đừng buồn. Mình biết bạn đã cố gắng rất nhiều nhưng có thể là do bạn chưa có phương pháp học đó thôi. Bạn cho phép mình học cùng bạn nhé? Chỉ một buổi thôi, sau đó nếu bạn không thích thì chúng mình không học cùng nhau nữa?
Tôi lưỡng lự một chút rồi đồng ý. Không ngờ, học cùng Sơn Anh tôi thấy rất thú vị. Sơn Anh nói nhiều điều về cách học mà tôi chưa hề biết. Nhờ những cách học ấy tôi học thuộc nhanh hơn, hiểu hài hơn. Những buổi sau tôi lại tiếp tục học cùng Sơn Anh, chia sẻ với Sơn Anh rất nhiều chuyện. Và đặc biệt, điểm kiểm tra của tôi cũng cao hơn hẳn.
Tôi rất yêu quý cô bạn thân Sơn Anh của mình. Bạn ấy luôn là tấm gương sáng để tôi học tập và noi theo. Tôi hi vọng chúng tôi sẽ mãi là những người bạn tốt của nhau.
$\text{KỂ VỀ MỘT NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH EM}$
DÀN Ý:
* Mở bài:
– Giới thiệu về người mà em định kể.
* Thân bài:
– Miêu tả bao quát về người đó.
– Miêu tả chi tiết.
+ Hình dáng.
+ Khuôn mặt: mái tóc, làn da, đôi mắt, …
– Miêu tả hành động, tính cách của người đó.
– Kỉ niệm của em với người đó.
* Kết bài:
– Tình cảm của em dành cho người đó.
– Em sẽ làm gì để người ấy vui và hạnh phúc?
BÀI LÀM:
Có một nhà văn nổi tiếng đã từng nói: “Trong vũ trụ có lắm kì quan nhưng kì quan đẹp nhất là trái tim của người mẹ”. Thật vậy, tình yêu thương vô bờ bến cùng lời ru nhẹ nhàng và bầu sữa ngọt ngào của mẹ đã nuôi lớn những đứa con thơ khôn lớn, trưởng thành. Tấm lòng bao la không ngại khó khăn gian khổ, đức hi sinh thầm lặng của mẹ như đại dương sâu thẳm không gì có thể đo đạc được. Người mẹ ấy trong mắt của tôi thật vĩ đại, mẹ Lan mãi là người tôi yêu quý nhất.
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, dáng người hơi gầy, mảnh mai, toát lên nét thanh thoát, nhanh nhẹn và uyển chuyển. Dáng đi ấy hằng ngày vẫn luôn tất bật vừa lo soạn giáo án cho những buổi giảng dạy ở trên trường, vừa vun vén sắp xếp công việc nhà cửa chu đáo, chăm sóc từng bữa ăn giấc ngủ cho bố con chúng tôi.
Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, nước da trắng ngần hiện lên vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm, hiền lành, phúc hậu. Trên khuôn mặt ấy đã ẩn hiện những nốt tàn nhang báo hiệu dấu hiệu của tuổi tác. Đôi mắt mẹ to tròn đen nhánh ánh lên nét hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn tôi tràn đầy niềm tự hào hãnh diện trìu mến khi tôi đạt được điểm cao hay làm được một điều tốt. Đôi mắt ấy cũng dịu dàng ấm áp an ủi vỗ về động viên khích lệ tôi vượt qua những khó khăn sai lầm trong cuộc sống. Và cũng không ít lần, đôi mắt của mẹ đã rơi lệ chỉ vì tính ích ki ương bướng của chị em tôi,… Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tôn lên những đường nét góc cạnh sắc sảo trên khuôn mặt của mẹ. Nụ cười của mẹ luôn thật đẹp và ấm áp. Nụ cười ấy vừa dịu dàng nhân từ như ánh mai buổi sớm, có khi rạng rỡ tràn đầy sức sống như đóa hoa đỏ rực, vừa nhẹ nhàng nồng nàn đằm thắm. Đôi bàn tay mẹ gầy gò thô ráp vì những tháng ngày mưu sinh vất vả lo toan cho cả gia đình. Bàn tay ấy chịu thương chịu khó tần tảo sớm hôm cầm phấn viết bảng trên lớp, cần mẫn từng đường dây nét chỉ cho chị em tôi bộ quần áo tươm tất gọn gàng, bàn tay khéo léo ấy nấu những bữa cơm nóng ấm chan chứa đậm đà tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ và cũng chính đôi tay ấy đã chỉ cho tôi những bài học vỡ lòng đầu tiên trong cuộc đời.
Mẹ tôi là một giáo viên cấp hai ở một trường cấp hai. Mẹ là người chăm chỉ luôn cống hiến hết mình vì công việc. Có những hôm bận bịu tôi thấy mẹ vẫn thức đèn soạn giáo án, chấm bài, trả lời giải đáp của học sinh,… Mẹ luôn chu đáo, cầu toàn, làm tốt nhất vai trò là người thầy giáo trên bục giảng và cũng chính vì thế mà bao nhiêu lứa học trò đi qua luôn yêu quý và kính trọng mẹ. Ở nhà mẹ là người phụ nữ giữ lửa và chăm sóc sức khỏe cho cả gia đình. Mẹ tôi nấu những bữa ăn đầy đủ chất dinh dưỡng, sắp xếp từng chiếc áo cái quần ngăn nắp, đôn đúc chị em tôi học bài, chăm luống hoa ngoài sân vườn nở rộ, …
Mẹ tôi là người có tính cách thân thiện, dễ gần, chan hòa với hàng xóm láng giềng và luôn được mọi người yêu quý. Nụ cười lúc nào cũng thường trực trên khuôn mặt của mẹ dẫu cuộc sống có nhiều vất vả bộn bề lo toan.Mẹ luôn yêu đời lạc quan và truyền năng lượng tích cực ấy đến cả gia đình. Mẹ dặn tôi không bao giờ được dễ dàng đầu hàng trước khó khăn hay bất kì thử thách nào, phải luôn coi đó là cơ hội để mình cọ xát va chạm thực tế mới rút ra được kinh nghiệm cho bản thân. Mẹ cấy những hạt giống của niềm tin, hi vọng vào tương lai tươi đẹp, giúp tôi có thêm động lực sự tự tin trong cuộc sống. Dẫu vậy nhưng mẹ tôi vẫn luôn nghiêm khắc trước những hành động sai của chị em tôi. Khi tôi bị điểm kém vì lơ là học tập hay làm một điều gì đó sai trái, mẹ không dùng đòn roi để dọa nạt, đánh đập mà ân cần nhẹ nhàng nhưng không kém phần dứt khoát ngồi nói chuyện với tôi. Mẹ chỉ ra những điều tôi làm chưa đúng và góp ý giải pháp khắc phục. Nhờ được giáo dục như thế, nên tôi trở thành một người ôn hòa và luôn phân biệt đúng sai phải trái rõ ràng, luôn đấu tranh cho những điều bất công.
Tấm lòng của mẹ như biển cả đại dương bao la dạt dào đối với con và con hiểu rằng không ai thương con bằng mẹ. Mẹ là món quà quý giá nhất mà thượng đế đã dành tặng cho cả gia đình tôi. “ Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ”. Câu nói ấy nói lên tất cả đức hi sinh, công lao trời bể sinh thành nuôi dưỡng và tấm lòng vị tha bao dung độ lượng của người mẹ. Mẹ luôn sẵn sàng vỗ về che chở ôm ấp con những lúc khó khăn tuyệt vọng. Con mong mẹ luôn luôn khỏe mạnh, sống thật lâu. Con hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ kì vọng của mẹ.
Kể về người thân (em trai)
Gia đình em có 6 người: ông bà, bố mẹ, em và em trai của em. Sau đây, em xin kể về em trai của em.
Em trai em tên là Nguyễn Văn An, là một cậu bé đang học tiểu học. An là cậu bé rất đáng yêu và tinh nghịch, dù đôi khi có làm em buồn nhưng em vẫn dành rất nhiều tình cảm cho cậu bé. Năm nay, An lên 7 tuổi nên thân hình bé nhỏ, bụ bẫm, đáng yêu vô cùng. Tuy nhiên, nổi bật nhất vẫn là làn da trắng nõn, thơm hơn sữa của An. Gương mặt An tròn bầu bĩnh, hai má phúng phính lúc nào cũng ửng hồng duyên dáng. Đặc biệt, đôi mắt bé đen láy như hai hạt nhãn. Đôi mắt ấy lúc nào cũng tràn ngập niềm vui khi xem những bộ phim hoạt hình yêu thích. Ngoài ra, vầng trán bé cao, lột rõ sự thông minh, lanh lợi. Còn đôi môi thì lúc nào cũng chu ra rồi líu lo kể đủ mọi thứ chuyện cho mọi người nghe.
Bé rất nghịch và hiếu động vì trừ lúc ngủ và ăn ra thì hiếm khi lúc nào bé chịu ngồi im một chỗ. Đồ chơi yêu thích của bé là trái bóng đá. Mỗi chiều em đi học về là bé sẽ lấy trái bóng ra đòi em đưa bé đi đá. Dù mới học lớp 2 nhưng bé rất có ý thức học, không đợi mọi người phải thúc giục. Ngày nào cũng vậy, cứ ăn cơm xong là bé ngồi vào bàn học rất nghiêm chỉnh. Ngoài giờ học, bé thích nhất là xem phim hoạt hình. Đôi môi nhỏ xinh luôn cười khanh khách khi từng thước phim được chiếu. Có lần bé ốm, không chịu ăn, uống, chỉ nằm im trên giường. Em lo lắm, ngày nào em cũng ở bên bón cháo và thuốc cho bé mau khỏe để chơi với em.
Em rất yêu quý em trai của mình, dù có những lúc bé nghịch ngơm phá đồ chơi của em và tự hứa sẽ thành người anh (chị) tốt để làm tấm gương tốt cho bé noi theo.