HAY LÀ THẾ… Hay là thế, mai tìm về với mẹ Bỏ giấc trưa, chơi châu chấu ngoài đồng Ăn lại bữa cơm canh, cà muối xổi Thú tội rằng: con thất hứa nhiều

HAY LÀ THẾ…
Hay là thế, mai tìm về với mẹ
Bỏ giấc trưa, chơi châu chấu ngoài đồng
Ăn lại bữa cơm canh, cà muối xổi
Thú tội rằng: con thất hứa nhiều năm!
Con về nhé, kể mẹ chuyện xa xăm
Của phố xá, và lòng người trăm bận
Của dấu chân đi trên nền chiều muộn
Nơi cành khô mọc suốt lối tâm hồn
Con không còn muốn tính chuyện thiệt hơn
Giờ ra biển thấy lòng trào bọt sóng
Biển của nghìn năm bão bùng, cô độc
Đâu điểm dừng chân cho phía cuối khoảng trời?
Có quá nhiều những câu chuyện đôi mươi
Của tuổi trẻ chìm màu đời bụi cát
Trong đó con – đứa từ nhà đi lạc
Đứng giữa đông, xem vạt gió giao mùa
Hay là thế, con về độ ban trưa
Gác vết giày trước hiên nhà của mẹ
Xin thêm lần cho con làm đứa trẻ
Đứa trẻ hư, học mãi cách nghe lời…
– Huyền Thư –
a. Xđ ptb
b. kỉ niệm trong kí ức nhà thơ
c. xđ bp tu từ ở khổ 3
d. Tác giả bày tỏ tư tưởng tình cảm gì qua khổ cuối? Từ đó em suy nghĩ gì về vai trò của tổ ấm gia đình
Giúp e gấp huhu

0 bình luận về “HAY LÀ THẾ… Hay là thế, mai tìm về với mẹ Bỏ giấc trưa, chơi châu chấu ngoài đồng Ăn lại bữa cơm canh, cà muối xổi Thú tội rằng: con thất hứa nhiều”

  1. @Meoss_

    a/ – PTBĐ là: biểu cảm kết hợp tự sự

    b/ – Kỉ niệm trong kí ức nhà thơ là: những lần bỏ giấc trưa, chơi châu chấu ngoài đồng Ăn lại bữa cơm canh, cà muối xổi

    c/ – BPTT ở khổ 3: bạn chưa phân khổ ạ

    d/ – Tác giả bày tỏ tư tưởng tình cảm gì qua khổ cuối: bạn cũng chưa phân khổ ạ

    – Vai trò của tổ ấm gia đình là vô cùng quan trọng, nó là yếu tố quyết định tương lai của một con người. Tổ ấm gia đình chính là nơi xây dựng nên những niềm vui, hạnh phúc của cuộc đời. Không chỉ thế, đó còn là nơi hình thành những kỉ niệm, ký ức và những hiểu biết đáng có trong đời.

    Bình luận
  2. 1. Phần Mở bài

    – Tuổi thơ của mỗi người có bao kỉ niệm buồn vui.

    – Với em cũng vậy, em có rất nhiều kĩ niệm vui, buồn.

    – Trong những kĩ niệm đó, em nhớ nhất một kĩ niệm buồn xảy ra năm em chuẩn bị vào lớp Một.

    2. Phần Thân hài

    a). Giới thiệu sự việc

    – Vào nhừng ngày hè, quê hương em rất vui và náo nhiệt.

    – Tuối thơ chúng em vui chơi thỏa thích trong những chiều hè. Các anh lớn tuổi tập trung chơi bóng đá trên bãi cỏ. Một số anh chị lại chơi thả diều. Các chị chơi đá cầu hoặc kéo co. Tiếng cười đùa vang lên thật vui.

    – Em theo các anh chị đi bắt chuồn chuồn, châu chấu về cho mấy con ngan, con vịt ăn. Rồi một sự việc bất ngờ đã xảy ra.

    b). Diễn biến sự việc

    – Em đang cố với tay bắt một con chuồn chuồn đậu trên cành cây bên cạnh bờ ao thì dưới chân em, đất bờ ao bỗng nhiên bị sụt lỡ. Em không kịp lùi lại nên rơi tùm xuống nước.

    – Em không biết bơi. Hai tay em chới với. Một chút thôi mà em uống tới mấy ngụm nước.

    – Em loáng thoáng nghe tiếng ai đó trên bờ kêu cứu.

    – Khi em vùng vẫy sắp chìm xuống thì có ai đó nắm tóc em kéo lên.

    – Thế rồi em chẳng còn hay biết gì nữa.

    – Khi tỉnh dậy, em thấy mình đang nằm trong căn phòng với bốn bức tường sơn màu trắng. Xung quanh em là bác sĩ và cô y tá. Mẹ em đứng xa hơn một chút và nước mắt ngắn dài. Ba em đang đứng cạnh mẹ em.

    – Suốt ngày hôm đó, mẹ luôn ở bên em. Lúc này, em mới cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho em.

    3. Phần Kết bài

    Sau khi về nhà, mẹ dặn em không nên chơi gần bờ sông, bờ ao vì chơi ở những nơi đó sẽ rất nguy hiểm.

    – Em sẽ nghe lời dạy bảo của mẹ. Em tránh xa những nơi nguy hiểm.

    – Đã nhiều năm rồi mà em vẫn không quên được kĩ niệm buồn thời thơ ấu của em.

    Bình luận

Viết một bình luận