Hãy nêu những cảm nhận của bạn về việc một ngày nào đó sẽ phải xa hoidap ?
0 bình luận về “Hãy nêu những cảm nhận của bạn về việc một ngày nào đó sẽ phải xa hoidap ?”
Những ngày tháng gắn bó với hoidap247 cũng đã lâu nhưng đây sẽ là một dịp mà tôi sẽ bộc lộ hết cảm xúc của mình vào đó. Đối với tôi thì hoidap247 vừa là một người bạn vừa là một người thầy giúp tôi giải những bài toán khó hay những môn học hóc búa. Tôi đã gắn bó với hỏi đáp nay đã được 2 năm rồi và khoảng thời gian đó đối với tôi là những khoảng khắc cực kì đáng nhớ đối với lứa học trò như tôi. Các bạn lại hỏi tại sao tôi lại biết về hoidap247 chứ gì ? Đó là vì trong một lần không giải được một câu lịch sữ nào đó mà tôi đi tìm đáp án nhưng không có, tôi đã tiếp xúc với hoidap247 và các bạn đã giải dùm tôi giúp tôi được 10đ Sữ. Vì vậy tôi đã đến với hoidap247. Tiếp theo đó là năm ôn thi vào lớp 10 thì tôi lại vào để hỏi các bạn và cuối cùng tôi cũng đã thi đậu vào vòng 10. Tôi rất biết ơn đến hoidap247 và chân trọng những người đã làm ra một chương trình ý nghĩ này. Tôi sẽ không nghĩ đến việc mà tôi sẽ rời xa trang này vì nó sẽ giúp tôi hoàn thành ước mơ có vé vào cánh cổng Đại học. Tôi yêu hoidap247 !!~
Bất kể điều gì cũng có thể xảy ra, mọi điều, bởi “Người tính không bằng trời tính”. Có thể bây giờ ta đang thỏa mãn với những điều ta đang có , ta sẽ không hề có ý định muốn từ bỏ hay rời xa nó nhưng đời đâu như là mơ; nếu nó dễ đi thì khác chi một bước lên trời ? Hoidap247 đối với tôi đã trở thành một người bạn, một ngôi nhà ấm êm cho tôi tìm về sau mỗi ngày hoạt động mệt mỏi, nơi đây chơi mà học học mà chơi đã gắn kết tôi với bao bạn bè trên mọi miền Tổ Quốc . Là nơi cho tôi học hỏi những điều bổ ích lí thú. Vậy có lí do gì khiến tôi phải rời xa ngôi nhà đẹp đẽ thiêng liêng ấy ? Sẽ không đâu nhưng đó chỉ là suy nghĩ một phía, mọi sự quyết định còn do duyên số. Nhưng tôi đã tưởng tượng ra rồi, cái ngày mà tôi phải xa hoidap. Ôi! Sẽ thật trống vắng biết bao, những người bạn tôi quen, bỗng không nghe tiếng than trời thở đất của nó làm tôi như thấy thiếu thiếu cái gì đó; những con số, lời văn như giảm đi một lượng đáng kể trong cuộc sống học tập của tôi. Mông lung quá! Sẽ nhớ thật đấy, nhưng biết làm sao được, có lẽ lúc ấy tôi đã trở thành cha/mẹ của những đứa con bận rộn biết bao ; đã thành một công nhân xây dựng lấy đâu thời gian đây? Những nỗi nhớ cứ ùa về trong vô vọng, ta không thể trở về những ngày thơ ấu hồn nhiên vui tươi được nữa nhưng những kỉ niệm đó vẫn mãi khắc ghi trong ta, là một trang nhật kí thật đẹp bên ta suốt cả cuộc đời. Và nếu có ngày đó thật thì tôi cũng sẽ vui vẻ chấp nhận nó, bởi dù sao tôi cũng đã có những giây phút vô cùng thoải mái rồi. Hoidap247 luôn luôn và mãi mãi là người bạn tôi không bao giờ quên cho dù…xa cách nghìn dặm.
***Một phần không mấy quan trọng, dành cho ai đó thích đọc
Sẽ thật đáng trách cho kẻ nào vô ơn, bội nghĩa, phủ nhận đi tất cả những khoảnh khắc tươi đẹp ấy. Khi mà có điều kiện nhưng lại từ chối, có thích nhưng lại từ bỏ , vì điều gì ? Có trời mới biết. Họ đâu quan tâm đến những xúc cảm của người ở lại ? Ích kỉ đã tạo nên vách ngăn lớn giữa người với người. Có thể ta không cần nó nữa nhưng ta đâu sống riêng lẻ, ta sống hòa nhập với cộng đồng xã hội thì cũng cần phải có một sự thấu cảm, quan tâm đến những người cùng chung sống. Đó mới là đạo lí làm người. Và nếu ai đó chà đạp lên đạo lí đó thì cũng phải kiểm điểm, trách phạt bản thân. Nên cảm thấy day dứt khi chỉ biết sống cho bản thân mình.
( Theo Lía2k9n )
* Chấp nhận mọi gạch đá từ cư dân mạng. Và đặc biệt, nhận, hứng mọi cơn thịnh nộ …
Những ngày tháng gắn bó với hoidap247 cũng đã lâu nhưng đây sẽ là một dịp mà tôi sẽ bộc lộ hết cảm xúc của mình vào đó. Đối với tôi thì hoidap247 vừa là một người bạn vừa là một người thầy giúp tôi giải những bài toán khó hay những môn học hóc búa. Tôi đã gắn bó với hỏi đáp nay đã được 2 năm rồi và khoảng thời gian đó đối với tôi là những khoảng khắc cực kì đáng nhớ đối với lứa học trò như tôi. Các bạn lại hỏi tại sao tôi lại biết về hoidap247 chứ gì ? Đó là vì trong một lần không giải được một câu lịch sữ nào đó mà tôi đi tìm đáp án nhưng không có, tôi đã tiếp xúc với hoidap247 và các bạn đã giải dùm tôi giúp tôi được 10đ Sữ. Vì vậy tôi đã đến với hoidap247. Tiếp theo đó là năm ôn thi vào lớp 10 thì tôi lại vào để hỏi các bạn và cuối cùng tôi cũng đã thi đậu vào vòng 10. Tôi rất biết ơn đến hoidap247 và chân trọng những người đã làm ra một chương trình ý nghĩ này. Tôi sẽ không nghĩ đến việc mà tôi sẽ rời xa trang này vì nó sẽ giúp tôi hoàn thành ước mơ có vé vào cánh cổng Đại học. Tôi yêu hoidap247 !!~
Chúc bạn học tốt !!~
Bất kể điều gì cũng có thể xảy ra, mọi điều, bởi “Người tính không bằng trời tính”. Có thể bây giờ ta đang thỏa mãn với những điều ta đang có , ta sẽ không hề có ý định muốn từ bỏ hay rời xa nó nhưng đời đâu như là mơ; nếu nó dễ đi thì khác chi một bước lên trời ? Hoidap247 đối với tôi đã trở thành một người bạn, một ngôi nhà ấm êm cho tôi tìm về sau mỗi ngày hoạt động mệt mỏi, nơi đây chơi mà học học mà chơi đã gắn kết tôi với bao bạn bè trên mọi miền Tổ Quốc . Là nơi cho tôi học hỏi những điều bổ ích lí thú. Vậy có lí do gì khiến tôi phải rời xa ngôi nhà đẹp đẽ thiêng liêng ấy ? Sẽ không đâu nhưng đó chỉ là suy nghĩ một phía, mọi sự quyết định còn do duyên số. Nhưng tôi đã tưởng tượng ra rồi, cái ngày mà tôi phải xa hoidap. Ôi! Sẽ thật trống vắng biết bao, những người bạn tôi quen, bỗng không nghe tiếng than trời thở đất của nó làm tôi như thấy thiếu thiếu cái gì đó; những con số, lời văn như giảm đi một lượng đáng kể trong cuộc sống học tập của tôi. Mông lung quá! Sẽ nhớ thật đấy, nhưng biết làm sao được, có lẽ lúc ấy tôi đã trở thành cha/mẹ của những đứa con bận rộn biết bao ; đã thành một công nhân xây dựng lấy đâu thời gian đây? Những nỗi nhớ cứ ùa về trong vô vọng, ta không thể trở về những ngày thơ ấu hồn nhiên vui tươi được nữa nhưng những kỉ niệm đó vẫn mãi khắc ghi trong ta, là một trang nhật kí thật đẹp bên ta suốt cả cuộc đời. Và nếu có ngày đó thật thì tôi cũng sẽ vui vẻ chấp nhận nó, bởi dù sao tôi cũng đã có những giây phút vô cùng thoải mái rồi. Hoidap247 luôn luôn và mãi mãi là người bạn tôi không bao giờ quên cho dù…xa cách nghìn dặm.
***Một phần không mấy quan trọng, dành cho ai đó thích đọc
Sẽ thật đáng trách cho kẻ nào vô ơn, bội nghĩa, phủ nhận đi tất cả những khoảnh khắc tươi đẹp ấy. Khi mà có điều kiện nhưng lại từ chối, có thích nhưng lại từ bỏ , vì điều gì ? Có trời mới biết. Họ đâu quan tâm đến những xúc cảm của người ở lại ? Ích kỉ đã tạo nên vách ngăn lớn giữa người với người. Có thể ta không cần nó nữa nhưng ta đâu sống riêng lẻ, ta sống hòa nhập với cộng đồng xã hội thì cũng cần phải có một sự thấu cảm, quan tâm đến những người cùng chung sống. Đó mới là đạo lí làm người. Và nếu ai đó chà đạp lên đạo lí đó thì cũng phải kiểm điểm, trách phạt bản thân. Nên cảm thấy day dứt khi chỉ biết sống cho bản thân mình.
( Theo Lía2k9n )
* Chấp nhận mọi gạch đá từ cư dân mạng. Và đặc biệt, nhận, hứng mọi cơn thịnh nộ …