hãy nhập vai sơn tinh để kể lại truyện sơn tinh thủy tinh
0 bình luận về “hãy nhập vai sơn tinh để kể lại truyện sơn tinh thủy tinh”
Tôi là Sơn Tinh sống ở vùng núi Tản Viên hùng vĩ. Nay, nhìn thấy cảnh bà con nô nức làm ăn, cánh đồng vàng óng bởi những bông lúa chín, nhưng cây trái chín tỏa hương thơm ngào ngạt. Tôi lại nhớ đến cảnh nhiều năm về trước tôi đến cầu hôn nàng Mị Nương. Hôm nay, tôi sẽ kể lại truyền thuyết Sơn Tinh – Thủy Tinh mà từ xưa người đời vẫn truyền tai nhau đến thời đại bây giờ.
Hôm đó, vào một buổi sáng đẹp trời, chim chóc hót líu lo, kinh thành Phong Châu tràn ngập nắng vàng. Nghe tin vua Hùng kén chồng cho công chúa Mị Nương, tôi bèn sửa soạn trang phục rồi chọn con bạch hổ mà tôi ưng ý nhất đến cầu hôn Mị Nương. Vừa đến nơi, tôi đã thấy quang cảnh các tráng sĩ đang đua nhau so tài. Đến lượt mình, tôi uy nghi bước vào sân rồng. Tôi vẫy tay về đông, phía đông nổi cồn bãi, tôi vẫy tay về phía Tây, phía tây nổi lên từng dãy núi đồi. Vua Hùng cùng các Lạc Hầu vỗ tay nồng nhiệt. Bỗng nhiên, mây đen ùn ùn kéo đến, sấm nổi lên từng hồi trống, chớp như từng vết dao rạch ngang bầu trời. Thủy Tinh cưỡi một chú rồng đen đi ra từ đằng sau đám mây đen. Hắn bước xuống sân rồng, đôi mắt hắn sáng ngời, bộ râu ria xanh quăn xì, hắn khoác một chiếc áo vảy cá lấp lánh. Chỉ cần múa vài đường quyền giông bão thi nhau chút mưa xuống mặt đất, cây cối giờ đây đã nghiêng ngả hết chỗ này sang chỗ khác. Tôi bèn làm phép gọi nắng đến để xua tan mây đen, làm cho cây cối đứng thẳng lại. Sau khi vua Hùng bàn bạc cùng các Lạc Hầu, vua phán:
– Trong tất cả những người tham dự buổi kén rể của ta hôm nay, ta thấy cả hai chàng Sơn Tinh và Thủy tinh đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái biết gả cho người nào. Thôi thì ngày mai, người nào mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho.
Chúng tôi hỏi sính lễ gồm có những gì, đức vua bảo: “Một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi”
Sáng sớm hôm sau, tôi cùng dân làng đem đủ sính lễ đến cầu hôn Mị Nương. Tôi đã đến sớm hơn Thủy tinh và cùng dân làng rước nàng Mị Nương về núi. Đang đi, tôi thấy Thủy tinh cưỡi rồng đen xuất hiện đằng sau đám mây đen, phía dưới hắn là đoàn tùy tùng hậm hực đuổi theo sau chúng tôi. Hắn kéo mưa xuống, nước dâng lên, nhiều thấy cảnh bà con chạy loạn lên núi chạy lũ lụt thấy chua xót làm sao, tôi bèn dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi dựng thành lũy đất ngăn dòng nước lũ. Nước dâng lên đến đâu đồi núi dâng lên đến đấy. Chúng tôi cứ thế đánh nhau hàng tháng trời. Cuối cùng, sức Thủy Tinh cũng đã kiệt mà tôi thì vẫn vững vàng, hắn bèn rút quân và biến thành con thuồng luồng rồi lủi mất.
Tôi là Sơn Tinh, là người cai quản núi rừng. Nghe tin vua Hùng thứ 18 kén rể cho con gái là Mị Nương, tôi đã đến để được thi tài.Đối thủ của tôi là Thủy Tinh, là chúa tể của vùng biển cả. Tôi và Thủy Tinh cùng nhau thi tài nhưng đều ngang tài ngang sức. Cuối cùng vua Hùng đã quyết định đưa ra lời thách sính lễ cầu hôn, đó là một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, ai tới trước sẽ được lấy Mị Nương làm vợ. Tôi nhanh chóng quay về để tìm lễ vật. Sáng sớm tinh mơ hôm sau, tôi mang đầy đủ lễ vật theo yêu cầu đến và đã lấy được Mị Nương do nhanh nhẹn. Trong lòng tôi vô cùng vui sướng khi lấy được Mị Nương làm vợ. Nhưng hạnh phúc dường như vẫn chưa được trọn vẹn thì Thủy Tinh tức giận vì thua tôi nên hắn hô mưa, gọi gió cho mây đen ùn ùn kéo đến, quyết chiến một trận với tôi để cướp Mị Nương về. Nhưng đương nhiên với tư cách là vua của vùng non xanh tôi không thể thua được. Tôi quyết chiến đến cùng với hắn. Hắn dâng nước cao lên bao nhiêu thì tôi lại dâng đồi núi cao lên bấy nhiêu. Cuối cùng người dành chiến thắng là tôi. Nhưng Thủy Tinh vẫn căm phẫn không dứt lời: “Ta sẽ trả thù người”. Tôi quay trở về, tiến hành hôn lễ với công chúa Mị Nương. Hằng năm Thủy Tinh đều quay lại để đánh tôi nhưng năm nào cũng thất bại ê chề mà ra về.
Tôi là Sơn Tinh sống ở vùng núi Tản Viên hùng vĩ. Nay, nhìn thấy cảnh bà con nô nức làm ăn, cánh đồng vàng óng bởi những bông lúa chín, nhưng cây trái chín tỏa hương thơm ngào ngạt. Tôi lại nhớ đến cảnh nhiều năm về trước tôi đến cầu hôn nàng Mị Nương. Hôm nay, tôi sẽ kể lại truyền thuyết Sơn Tinh – Thủy Tinh mà từ xưa người đời vẫn truyền tai nhau đến thời đại bây giờ.
Hôm đó, vào một buổi sáng đẹp trời, chim chóc hót líu lo, kinh thành Phong Châu tràn ngập nắng vàng. Nghe tin vua Hùng kén chồng cho công chúa Mị Nương, tôi bèn sửa soạn trang phục rồi chọn con bạch hổ mà tôi ưng ý nhất đến cầu hôn Mị Nương. Vừa đến nơi, tôi đã thấy quang cảnh các tráng sĩ đang đua nhau so tài. Đến lượt mình, tôi uy nghi bước vào sân rồng. Tôi vẫy tay về đông, phía đông nổi cồn bãi, tôi vẫy tay về phía Tây, phía tây nổi lên từng dãy núi đồi. Vua Hùng cùng các Lạc Hầu vỗ tay nồng nhiệt. Bỗng nhiên, mây đen ùn ùn kéo đến, sấm nổi lên từng hồi trống, chớp như từng vết dao rạch ngang bầu trời. Thủy Tinh cưỡi một chú rồng đen đi ra từ đằng sau đám mây đen. Hắn bước xuống sân rồng, đôi mắt hắn sáng ngời, bộ râu ria xanh quăn xì, hắn khoác một chiếc áo vảy cá lấp lánh. Chỉ cần múa vài đường quyền giông bão thi nhau chút mưa xuống mặt đất, cây cối giờ đây đã nghiêng ngả hết chỗ này sang chỗ khác. Tôi bèn làm phép gọi nắng đến để xua tan mây đen, làm cho cây cối đứng thẳng lại. Sau khi vua Hùng bàn bạc cùng các Lạc Hầu, vua phán:
– Trong tất cả những người tham dự buổi kén rể của ta hôm nay, ta thấy cả hai chàng Sơn Tinh và Thủy tinh đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái biết gả cho người nào. Thôi thì ngày mai, người nào mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho.
Chúng tôi hỏi sính lễ gồm có những gì, đức vua bảo: “Một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi”
Sáng sớm hôm sau, tôi cùng dân làng đem đủ sính lễ đến cầu hôn Mị Nương. Tôi đã đến sớm hơn Thủy tinh và cùng dân làng rước nàng Mị Nương về núi. Đang đi, tôi thấy Thủy tinh cưỡi rồng đen xuất hiện đằng sau đám mây đen, phía dưới hắn là đoàn tùy tùng hậm hực đuổi theo sau chúng tôi. Hắn kéo mưa xuống, nước dâng lên, nhiều thấy cảnh bà con chạy loạn lên núi chạy lũ lụt thấy chua xót làm sao, tôi bèn dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi dựng thành lũy đất ngăn dòng nước lũ. Nước dâng lên đến đâu đồi núi dâng lên đến đấy. Chúng tôi cứ thế đánh nhau hàng tháng trời. Cuối cùng, sức Thủy Tinh cũng đã kiệt mà tôi thì vẫn vững vàng, hắn bèn rút quân và biến thành con thuồng luồng rồi lủi mất.
NO COPY,CHO MÌNH 5 SAO VÀ HAY NHẤT NAH BẠN
Tôi là Sơn Tinh, là người cai quản núi rừng. Nghe tin vua Hùng thứ 18 kén rể cho con gái là Mị Nương, tôi đã đến để được thi tài.Đối thủ của tôi là Thủy Tinh, là chúa tể của vùng biển cả. Tôi và Thủy Tinh cùng nhau thi tài nhưng đều ngang tài ngang sức. Cuối cùng vua Hùng đã quyết định đưa ra lời thách sính lễ cầu hôn, đó là một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, ai tới trước sẽ được lấy Mị Nương làm vợ. Tôi nhanh chóng quay về để tìm lễ vật. Sáng sớm tinh mơ hôm sau, tôi mang đầy đủ lễ vật theo yêu cầu đến và đã lấy được Mị Nương do nhanh nhẹn. Trong lòng tôi vô cùng vui sướng khi lấy được Mị Nương làm vợ. Nhưng hạnh phúc dường như vẫn chưa được trọn vẹn thì Thủy Tinh tức giận vì thua tôi nên hắn hô mưa, gọi gió cho mây đen ùn ùn kéo đến, quyết chiến một trận với tôi để cướp Mị Nương về. Nhưng đương nhiên với tư cách là vua của vùng non xanh tôi không thể thua được. Tôi quyết chiến đến cùng với hắn. Hắn dâng nước cao lên bao nhiêu thì tôi lại dâng đồi núi cao lên bấy nhiêu. Cuối cùng người dành chiến thắng là tôi. Nhưng Thủy Tinh vẫn căm phẫn không dứt lời: “Ta sẽ trả thù người”. Tôi quay trở về, tiến hành hôn lễ với công chúa Mị Nương. Hằng năm Thủy Tinh đều quay lại để đánh tôi nhưng năm nào cũng thất bại ê chề mà ra về.