hãy tả 1 cánh đồng lúa chín hoặc tả về biển
nhờ các bạn giúp mình với dài dài nha các bạ
0 bình luận về “hãy tả 1 cánh đồng lúa chín hoặc tả về biển
nhờ các bạn giúp mình với dài dài nha các bạ”
Suốt mấy hôm nay, làng em trở nên chộn rộn hẳn. Ấy là bởi gì ruộng lúa ngoài kia đã chín vàng ươm, báo hiệu ngày mùa đã lại về trên miền quê nhỏ.
Cả đồng ruộng rộng mênh mông, có bay lượn mãi chẳng đền bờ bên kia. Những bông lúa chuyển màu vàng chín nục, từ dưới gốc đến thân, đến hạt lúa. Tất cả mướt vàng. Thành ra, nhìn từ xa, cả đồng lúa như tấm thảm lụa của tiên nữ nào đánh rơi xuống ngôi làng. Từng cây lúa, cong cong như lưỡi liềm vì gánh nặng đàn con béo trục béo tròn. Mỗi khi có gió thổi qua, thân lúa lại lung lay, chao đảo, tưởng chừng như sẽ ngã sụp xuống. Nhưng không, ngay khi gió ngừng, nó sẽ lại đứng thẳng lên ngay. Những bông lúa đó đã trải qua bao tháng ngày chăm chỉ tích lũy tinh hoa của đất trời, chắt chiu từng giọt để làm nên hạt gạo trắng tròn cho chúng ta ăn trong mỗi bữa cơm. Vì đã chín già, nên mùi lúa thơm nồng nàn khắp cả thửa ruộng. Dưới ánh nắng của mùa hè, những sợi lúa như được nướng chín vàng, thơm ngây ngất. Mùi hương đó khiến người ta mê say như một chất gây nghiện đích thực. Mỗi khi đi ngang qua cánh đồng lúa chín ấy, em đều dừng xe lại, bước về phía ruộng lúa, dang tay ra mà hít thật sâu, cho cái hương đồng gió nội ấy tràn vào từng tế bào. Thật là thích chí.
Dưới cánh đồng, có thể dễ dàng bắt gặp những chú sẻ nhỏ, ríu rít trong khóm lá, bụi cỏ. Chúng đã cần mẫn bắt sâu bọ, bảo vệ ruộng lúa trong mấy tháng qua. Và bây giờ vẫn đang chăm chỉ làm nhiệm vụ ấy, chờ ngày thu hoạch. Đằng xa, mấy cánh cò trắng muốt lãng đãng lướt qua từng thửa ruộng, ngắm nhìn lần cuối những ngọn lúa quen thuộc mà ngày nào cũng ngang qua, vì chỉ vài ngày nữa thôi, những bông lúa ấy sẽ về trong kho thóc của người nông dân. Phía trên cao, bầu trời mùa hạ trong veo và cao vút, xanh một màu xanh của niềm vui và hi vọng. Ánh nắng chan hòa, gió thổi mát rượi, háo hức chào đón ngày hội mùa lại về với thôn quê.
Cánh đồng lúa đẹp nhất chính là vào những ngày mà lúa đã chín vào như thế. Bởi nó không chỉ mang vẻ đẹp diệu kì của thiên nhiên, mà nó còn mang vẻ đẹp của sự ấm no, hạnh phúc.
Có lẽ đối với nhiều người thì được ngắm nhìn cảnh biển vào buổi sáng đối với họ là một điều khá hiếm hoi. Nhưng đối với những đứa trẻ được sinh ra trên chính vùng đất thấm vị biển là một điều không mấy xa lạ. Nhưng không vì thế mà chúng tôi không thích ngắm nhìn biển mỗi lúc bình minh. Yêu biển yêu quê hương chúng tôi yêu tất cả những gì thuộc về biển. Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên biển là một điều mà lũ trẻ chúng tôi luôn cảm thấy tuyệt vời.
Buổi sáng cuối tuần tôi xin phép mẹ cùng chị ra biển sớm để ngắm nhìn cảnh bình minh. Trên con đường tôi và chị ra biển cảnh vật hôm nay thật đẹp, những hàng cây nối tiếp nhau ngả nghiêng đón chúng tôi ra biển. Khi những luồng gió mạnh đập vào tai kêu ù ù lạnh buốt thì cũng là lúc chúng tôi sắp ra đến biển. Phía trước mặt chúng tôi bây giờ là một vùng cát trải dài theo đường bờ biển kéo dài xa xôi. Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt.
Đến gần biển hơn, tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển. Lại gần hơn chút nữa tôi mới nhìn kĩ màu nước biển trong xanh mát lành đến kì diệu. Màu xanh ấy trải dài mênh mông vô tận. Có lần tôi đã hỏi bố là tận cùng của biển là ở đâu hả bố thì khi đó bố chỉ mỉm cười mà nói rằng khi nào con lớn thêm chút nữa con hãy tự tìm hiểu xem tận cùng biển là ở đâu nhé.
Thoáng nghĩ một lát, những cơn gió đưa tôi trở lại với cảnh biển bây giờ. Khi ấy tôi nghe thấy những tiếng ồn ào từ phía sau đang tới gần. Thì ra đó là những người ngư dân đang chuẩn bị đi ra biển đánh cá. Với tôi, được ngắm nhìn cảnh biển cùng đoàn thuyền ra khơi đánh cá thật hào hứng và thú vị biết bao. Mặt nước lúc trước còn đang lăn tăn gợn sóng thì bỗng chốc được thay thế bằng những mạch sóng dài nối đuôi nhau theo đoàn thuyền ra ngoài đại dương.
Phóng xa tầm mắt, tôi trông thấy những đoàn thuyền đang nối đuôi nhau khuất dần bóng. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm đã bắt đầu len lỏi vào trong những rặng dừa, len lỏi chiếu qua những hạt cát trên biển. Những hạt cát óng ánh sắc ánh vàng trông rất đẹp mắt. Những tia nắng chiếu xuống biển như những ánh bạc lung linh. Mặt biển trông như một tấm thảm khổng lồ huy hoàng và rực rỡ.Tôi và chị cùng nhau đi xuống ven biển nhặt những viên san hô lấp lánh ánh bạc.
Gần đó, mấy bác đang đi thu gom rác xung quanh biển để làm sạch môi trường. Tôi và chị cùng tham gia giúp các bác làm sạch bờ biển. Cuối cùng hai chị em tôi cũng buộc phải ra về dù ai cũng muốn nán lại thêm chút nữa. Lần sau tôi sẽ đưa các bạn đến để cùng ngắm cảnh biển quê hương trong lành và yên bình mỗi sáng.
Suốt mấy hôm nay, làng em trở nên chộn rộn hẳn. Ấy là bởi gì ruộng lúa ngoài kia đã chín vàng ươm, báo hiệu ngày mùa đã lại về trên miền quê nhỏ.
Cả đồng ruộng rộng mênh mông, có bay lượn mãi chẳng đền bờ bên kia. Những bông lúa chuyển màu vàng chín nục, từ dưới gốc đến thân, đến hạt lúa. Tất cả mướt vàng. Thành ra, nhìn từ xa, cả đồng lúa như tấm thảm lụa của tiên nữ nào đánh rơi xuống ngôi làng. Từng cây lúa, cong cong như lưỡi liềm vì gánh nặng đàn con béo trục béo tròn. Mỗi khi có gió thổi qua, thân lúa lại lung lay, chao đảo, tưởng chừng như sẽ ngã sụp xuống. Nhưng không, ngay khi gió ngừng, nó sẽ lại đứng thẳng lên ngay. Những bông lúa đó đã trải qua bao tháng ngày chăm chỉ tích lũy tinh hoa của đất trời, chắt chiu từng giọt để làm nên hạt gạo trắng tròn cho chúng ta ăn trong mỗi bữa cơm. Vì đã chín già, nên mùi lúa thơm nồng nàn khắp cả thửa ruộng. Dưới ánh nắng của mùa hè, những sợi lúa như được nướng chín vàng, thơm ngây ngất. Mùi hương đó khiến người ta mê say như một chất gây nghiện đích thực. Mỗi khi đi ngang qua cánh đồng lúa chín ấy, em đều dừng xe lại, bước về phía ruộng lúa, dang tay ra mà hít thật sâu, cho cái hương đồng gió nội ấy tràn vào từng tế bào. Thật là thích chí.
Dưới cánh đồng, có thể dễ dàng bắt gặp những chú sẻ nhỏ, ríu rít trong khóm lá, bụi cỏ. Chúng đã cần mẫn bắt sâu bọ, bảo vệ ruộng lúa trong mấy tháng qua. Và bây giờ vẫn đang chăm chỉ làm nhiệm vụ ấy, chờ ngày thu hoạch. Đằng xa, mấy cánh cò trắng muốt lãng đãng lướt qua từng thửa ruộng, ngắm nhìn lần cuối những ngọn lúa quen thuộc mà ngày nào cũng ngang qua, vì chỉ vài ngày nữa thôi, những bông lúa ấy sẽ về trong kho thóc của người nông dân. Phía trên cao, bầu trời mùa hạ trong veo và cao vút, xanh một màu xanh của niềm vui và hi vọng. Ánh nắng chan hòa, gió thổi mát rượi, háo hức chào đón ngày hội mùa lại về với thôn quê.
Cánh đồng lúa đẹp nhất chính là vào những ngày mà lúa đã chín vào như thế. Bởi nó không chỉ mang vẻ đẹp diệu kì của thiên nhiên, mà nó còn mang vẻ đẹp của sự ấm no, hạnh phúc.
Có lẽ đối với nhiều người thì được ngắm nhìn cảnh biển vào buổi sáng đối với họ là một điều khá hiếm hoi. Nhưng đối với những đứa trẻ được sinh ra trên chính vùng đất thấm vị biển là một điều không mấy xa lạ. Nhưng không vì thế mà chúng tôi không thích ngắm nhìn biển mỗi lúc bình minh. Yêu biển yêu quê hương chúng tôi yêu tất cả những gì thuộc về biển. Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên biển là một điều mà lũ trẻ chúng tôi luôn cảm thấy tuyệt vời.
Buổi sáng cuối tuần tôi xin phép mẹ cùng chị ra biển sớm để ngắm nhìn cảnh bình minh. Trên con đường tôi và chị ra biển cảnh vật hôm nay thật đẹp, những hàng cây nối tiếp nhau ngả nghiêng đón chúng tôi ra biển. Khi những luồng gió mạnh đập vào tai kêu ù ù lạnh buốt thì cũng là lúc chúng tôi sắp ra đến biển. Phía trước mặt chúng tôi bây giờ là một vùng cát trải dài theo đường bờ biển kéo dài xa xôi. Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt.
Đến gần biển hơn, tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển. Lại gần hơn chút nữa tôi mới nhìn kĩ màu nước biển trong xanh mát lành đến kì diệu. Màu xanh ấy trải dài mênh mông vô tận. Có lần tôi đã hỏi bố là tận cùng của biển là ở đâu hả bố thì khi đó bố chỉ mỉm cười mà nói rằng khi nào con lớn thêm chút nữa con hãy tự tìm hiểu xem tận cùng biển là ở đâu nhé.
Thoáng nghĩ một lát, những cơn gió đưa tôi trở lại với cảnh biển bây giờ. Khi ấy tôi nghe thấy những tiếng ồn ào từ phía sau đang tới gần. Thì ra đó là những người ngư dân đang chuẩn bị đi ra biển đánh cá. Với tôi, được ngắm nhìn cảnh biển cùng đoàn thuyền ra khơi đánh cá thật hào hứng và thú vị biết bao. Mặt nước lúc trước còn đang lăn tăn gợn sóng thì bỗng chốc được thay thế bằng những mạch sóng dài nối đuôi nhau theo đoàn thuyền ra ngoài đại dương.
Phóng xa tầm mắt, tôi trông thấy những đoàn thuyền đang nối đuôi nhau khuất dần bóng. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm đã bắt đầu len lỏi vào trong những rặng dừa, len lỏi chiếu qua những hạt cát trên biển. Những hạt cát óng ánh sắc ánh vàng trông rất đẹp mắt. Những tia nắng chiếu xuống biển như những ánh bạc lung linh. Mặt biển trông như một tấm thảm khổng lồ huy hoàng và rực rỡ.Tôi và chị cùng nhau đi xuống ven biển nhặt những viên san hô lấp lánh ánh bạc.
Gần đó, mấy bác đang đi thu gom rác xung quanh biển để làm sạch môi trường. Tôi và chị cùng tham gia giúp các bác làm sạch bờ biển. Cuối cùng hai chị em tôi cũng buộc phải ra về dù ai cũng muốn nán lại thêm chút nữa. Lần sau tôi sẽ đưa các bạn đến để cùng ngắm cảnh biển quê hương trong lành và yên bình mỗi sáng.