Hãy trình bày suy nghĩ của em về người phụ nữ xưa trong xã hội phong kiến bằng một đoạn văn ngắn

Hãy trình bày suy nghĩ của em về người phụ nữ xưa trong xã hội phong kiến bằng một đoạn văn ngắn

0 bình luận về “Hãy trình bày suy nghĩ của em về người phụ nữ xưa trong xã hội phong kiến bằng một đoạn văn ngắn”

  1. Người phụ nữ xưa trong xa hội phong kiến vô cùng đáng thương, bất hạnh. Trong một xã hội trọng nam khinh nữ, họ cơ cực, họ khổ đau mà chẳng biết sẻ chia cùng ai. SỰ hành hạ ấy là cả về thể xác lẫn tinh thần. Họ bị rẻ rúng, không có giá trị, không ai coi trọng. Số phận trôi nổi, bấp bênh với đủ đường đau khổ. Ta sao có thể không đau xót khi họ chỉ có thể “gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu”. Đời sống của họ khổ cực, bất hạnh đủ đường. Thương xót cho thân phận họ, ta không thể không nén tiếng lòng xót xa. Xã hội ấy để người phụ nữ sống cả cuộc đời trong đau thương, trong muôn ngàn nước mắt. Bao nhiêu câu hát, bao lời than thân mới đủ cho số phận của họ đây? Dẫu có xinh đẹp, dẫu có là tấm lụa đào đẹp xinh thì họ cũng chỉ có thể ở nơi chợ búa xô bồ, tấp nập. Giá trị của họ bị định giá như một món hàng. Niềm thương cảm của ta với người phụ nữ xưa chính là niềm thương cho cuộc đời trôi nổi, lệ thuộc, bị coi rẻ. Mãi mãi, mãi mãi thân phận ấy cũng chỉ có thể gánh chịu đau thương mà thôi. 

    Bình luận

Viết một bình luận