Hãy viết một bài văn miêu tả sự thay màu sắc của làng quê em vào đêm trăng .
KO SPAM NHA MN !!!
0 bình luận về “Hãy viết một bài văn miêu tả sự thay màu sắc của làng quê em vào đêm trăng .
KO SPAM NHA MN !!!”
Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng.”
Mỗi khi nghe câu thơ của Bác Hồ, em lại nhớ đến đêm trăng rằm trung thu năm vừa rồi. Đêm trăng đó , đã để lại cho em nhiều ấn tượng nhất.
Mới chợp tối, nền trời đã chuyển màu. Trên cánh đồng vắng, tiếng sáo diều vi vu trầm bổng. Xóm làng em chuẩn bị bữa cơm tối. Khói bếp nghi ngút. Mọi người trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả. Chị gió thoảng qua, làm khóm tre đung đưa như vẫy tay chào chị. Gió mơn man thổi. Không gian bây giờ thật yên tĩnh. Mấy chú chim đi kiếm ăn về đậu trên cành khế. Phía tây, ông mặt trời đã xuống núi, đỏ hồng như quả cà chua.
Bóng tối bao trùm xuống cả làng quê em. Tiếng trống múa lân rộn ràng vang lên từ nhà văn hóa thôn. Tiếng cười nói của trẻ con ríu rít làm xóm em vui hẳn lên. Trên tay bạn nào cũng cầm những chiếc đèn lồng đủ màu sắc, rồi hòa vào dòng người trong hội múa lân. Trăng sáng soi rõ mặt từng đứa một.Trăng sáng như ban ngày làm cho chú chó nhà em sủa vu vơ. Trên trời cao , mây bay tản đi để nhường chỗ cho trăng.Trăng lấp ló sau lũy tre làng tỏa ánh sáng hiền hòa xuống làng quê. Trăng nhô lên khỏi mái nhà. Trăng ẩn mình trong lùm cây. Trăng chạy đùa cùng gió trên cánh đồng rộng. Trăng tròn vạnh vạnh, lơ lửng giữa không trung như một quả bóng vàng khổng lồ mà bạn nào tuột tay bay lên trời. Ánh sáng vàng dịu của trăng nhuốm đẫm vạn vật dưới trần gian.Trăng điệu đà soi mình xuống dòng sông như một cô thôn nữ chải tóc. Trăng rửa mặt trên ao làng. Lũ cá rô tưởng trăng là chiếc bánh vàng, thi nhau đớp làm vỡ tan ánh trăng.
Càng lên cao trăng càng sáng. Con đường làng như được thay áo mới, Đâu đó vọng lại tiếng hát ầu ơ ru con vào giấc ngủ.Tiếng côn trùng ri rỉ kêu hòa với tiếng sáo diều du du trong đêm trăng. Trên sân, bố thu chiếc điếu cày chuẩn bị đi ngủ. Mẹ bó nốt mớ mùng cho kịp buổi chợ ngày mai. Chị em em sắp giường chiếu. Chỉ còn lại mỗi ánh trăng vàng trên cao. Rồi làng em chìm vào giấc ngủ say sưa. Nhưng trăng vẫn thức như người lính canh bảo vệ làng em.
Ôi, đêm trăng quê em thật đẹp và thanh bình biết bao. Dù mai này có đi đâu, em cũng không quên đem trăng rằm tháng Tám này. Nó đã đem lại cho em và tụi nhỏ trong xóm biết bao niềm vui.
Không gì đẹp bằng cây lá vừa tắm xong dưới làn nước trong vắt. Khóm cây, luống cảnh trao đổi hương thơm. Cây phượng vĩ, cây xà cừ vươn mình lên để ngắm cảnh đẹp của quê hương, đất nước. Buổi chiều vừa được trời đất ban tặng cho một trận mưa thoả thích, tôi đã say sưa ngủ một giấc dài. Bất chợt ánh vàng chiếu le lói trong mắt tôi. Tôi mở mắt ra thì trăng đã xuyên qua khung cửa sổ, đặt trên mình tôi những mảng sáng vuông nhỏ. Bây giờ có lẽ đã là nửa đêm.
Tôi ngồi bật dậy bước ra khu vườn nhỏ. Lắng nghe tiếng suối róc rách gần đó. Ánh vàng bừng lên lấp loá ở ngọn cây, từng dòng trăng vàng rót xuống lớp lá non ướt óng ả. Ngước mắt nhìn lên tôi thấy vòm trời cao lồng lộng, cúi đầu nhìn xuống ánh trăng tràn trề trên mặt đất. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Hoa cau, hoa bưởi càng thêm nồng nàn dưới ánh trăng. Trăng chảy nhễ nhại trên tàu dừa, tàu lá chuối. Những chiếc lá mít, lá vải, lá nhãn… đung đưa muôn ngàn vẩy vàng, vẩy bạc. Bất giác tôi thốt lên thành tiếng: Đẹp! Đẹp quá!
Chỉ mới hôm qua thôi, tôi thấy ánh trăng còn khuyết, trông như con thuyền nan nhỏ giữa giải ngân hà. Vậy mà giờ đây ánh trăng tròn và sáng quá. Ánh sáng vàng tươi rải đều lên vật vật, tất cả nhuốm một ánh trăng vàng.
Tôi bước vội vào nhà và thầm nghĩ: “Cảm ơn trăng nhé! Bạn thật tuyệt vời. Giá ta và bạn luôn được ở bên nhau. Cảm ơn bạn, cảm ơn… cảm ơn”
Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng.”
Mỗi khi nghe câu thơ của Bác Hồ, em lại nhớ đến đêm trăng rằm trung thu năm vừa rồi. Đêm trăng đó , đã để lại cho em nhiều ấn tượng nhất.
Mới chợp tối, nền trời đã chuyển màu. Trên cánh đồng vắng, tiếng sáo diều vi vu trầm bổng. Xóm làng em chuẩn bị bữa cơm tối. Khói bếp nghi ngút. Mọi người trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả. Chị gió thoảng qua, làm khóm tre đung đưa như vẫy tay chào chị. Gió mơn man thổi. Không gian bây giờ thật yên tĩnh. Mấy chú chim đi kiếm ăn về đậu trên cành khế. Phía tây, ông mặt trời đã xuống núi, đỏ hồng như quả cà chua.
Bóng tối bao trùm xuống cả làng quê em. Tiếng trống múa lân rộn ràng vang lên từ nhà văn hóa thôn. Tiếng cười nói của trẻ con ríu rít làm xóm em vui hẳn lên. Trên tay bạn nào cũng cầm những chiếc đèn lồng đủ màu sắc, rồi hòa vào dòng người trong hội múa lân. Trăng sáng soi rõ mặt từng đứa một.Trăng sáng như ban ngày làm cho chú chó nhà em sủa vu vơ. Trên trời cao , mây bay tản đi để nhường chỗ cho trăng.Trăng lấp ló sau lũy tre làng tỏa ánh sáng hiền hòa xuống làng quê. Trăng nhô lên khỏi mái nhà. Trăng ẩn mình trong lùm cây. Trăng chạy đùa cùng gió trên cánh đồng rộng. Trăng tròn vạnh vạnh, lơ lửng giữa không trung như một quả bóng vàng khổng lồ mà bạn nào tuột tay bay lên trời. Ánh sáng vàng dịu của trăng nhuốm đẫm vạn vật dưới trần gian.Trăng điệu đà soi mình xuống dòng sông như một cô thôn nữ chải tóc. Trăng rửa mặt trên ao làng. Lũ cá rô tưởng trăng là chiếc bánh vàng, thi nhau đớp làm vỡ tan ánh trăng.
Càng lên cao trăng càng sáng. Con đường làng như được thay áo mới, Đâu đó vọng lại tiếng hát ầu ơ ru con vào giấc ngủ.Tiếng côn trùng ri rỉ kêu hòa với tiếng sáo diều du du trong đêm trăng. Trên sân, bố thu chiếc điếu cày chuẩn bị đi ngủ. Mẹ bó nốt mớ mùng cho kịp buổi chợ ngày mai. Chị em em sắp giường chiếu. Chỉ còn lại mỗi ánh trăng vàng trên cao. Rồi làng em chìm vào giấc ngủ say sưa. Nhưng trăng vẫn thức như người lính canh bảo vệ làng em.
Ôi, đêm trăng quê em thật đẹp và thanh bình biết bao. Dù mai này có đi đâu, em cũng không quên đem trăng rằm tháng Tám này. Nó đã đem lại cho em và tụi nhỏ trong xóm biết bao niềm vui.
Không gì đẹp bằng cây lá vừa tắm xong dưới làn nước trong vắt. Khóm cây, luống cảnh trao đổi hương thơm. Cây phượng vĩ, cây xà cừ vươn mình lên để ngắm cảnh đẹp của quê hương, đất nước. Buổi chiều vừa được trời đất ban tặng cho một trận mưa thoả thích, tôi đã say sưa ngủ một giấc dài. Bất chợt ánh vàng chiếu le lói trong mắt tôi. Tôi mở mắt ra thì trăng đã xuyên qua khung cửa sổ, đặt trên mình tôi những mảng sáng vuông nhỏ. Bây giờ có lẽ đã là nửa đêm.
Tôi ngồi bật dậy bước ra khu vườn nhỏ. Lắng nghe tiếng suối róc rách gần đó. Ánh vàng bừng lên lấp loá ở ngọn cây, từng dòng trăng vàng rót xuống lớp lá non ướt óng ả. Ngước mắt nhìn lên tôi thấy vòm trời cao lồng lộng, cúi đầu nhìn xuống ánh trăng tràn trề trên mặt đất. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Hoa cau, hoa bưởi càng thêm nồng nàn dưới ánh trăng. Trăng chảy nhễ nhại trên tàu dừa, tàu lá chuối. Những chiếc lá mít, lá vải, lá nhãn… đung đưa muôn ngàn vẩy vàng, vẩy bạc. Bất giác tôi thốt lên thành tiếng: Đẹp! Đẹp quá!
Chỉ mới hôm qua thôi, tôi thấy ánh trăng còn khuyết, trông như con thuyền nan nhỏ giữa giải ngân hà. Vậy mà giờ đây ánh trăng tròn và sáng quá. Ánh sáng vàng tươi rải đều lên vật vật, tất cả nhuốm một ánh trăng vàng.
Tôi bước vội vào nhà và thầm nghĩ: “Cảm ơn trăng nhé! Bạn thật tuyệt vời. Giá ta và bạn luôn được ở bên nhau. Cảm ơn bạn, cảm ơn… cảm ơn”
cre:vndoc