Hãy viết một đoạn văn miêu tả hình ảnh Bác trong một đêm ko ngủ
0 bình luận về “Hãy viết một đoạn văn miêu tả hình ảnh Bác trong một đêm ko ngủ”
Trong cuộc kháng chiến chống Pháp trường kì đầy gian khổ của dân tộc, đã rất nhiều đêm Bác Hồ không ngủ và bài thơ Đêm nay Bác không ngủ của nhà thơ Minh Huệ là câu chuyện chân thực nhất kể về một trong số những đêm không ngủ đó của Người. Vào một đêm khuya, trong lán nhỏ giữa rừng, khi mọi người đã say giấc, chợt tỉnh giấc giữa trời đêm mưa rừng lạnh buốt, anh đội viên thấy Bác không hề chợp mắt mà ngồi đốt lửa, đi dém chăn cẩn thận cho từng người, canh giấc ngủ cho bộ đội. Anh mời Bác đi ngủ nhưng Người từ chối, ngồi đó trầm ngâm suy nghĩ. Lần thứ ba tỉnh giấc, anh hoảng hốt khi vẫn thấy Bác ngồi yên lặng, chòm râu im phăng phắc. Anh tha thiết, nằng nặc mời Bác đi nghỉ kẻo trời sắp sáng nhưng khi nghe Bác bày tỏ nỗi lòng: Bác không ngủ được vì lo cho đoàn dân công đêm nay ngủ ngoài rừng mưa rét, không chăn không chiếu, vừa lạnh vừa ướt, chỉ mong cho trời sáng thật nhanh. Hiểu được nỗi niềm tâm sự, tình yêu thương mênh mông rộng lớn, ấm áp của người Cha già kính yêu, anh đội viên vô cùng cảm phục, sung sướng và thức luôn cùng Bác.
Văn học hiện đại Việt Nam có rất nhiều bài thơ viết về Bác Hồ kính yêu, trong đó bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” của nhà thơ Minh Huệ đã gây xúc động cho bao người đọc. Hình tượng Bác Hồ trong bài văn thật thiêng liêng, cao cả.rong lúc mọi người đang say giấc ngủ. Bác thức vì thương chiến sĩ trong khói lửa chiến tranh, thương đoàn dân công đang ngủ ngoài rừng ướt lạnh. Hình tượng Bác – hình tượng người cha của lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam thật giàu lòng nhân ái. Bác xem từng chiến sĩ như những đứa con thân yêu của mình: Bác đốt lửa sưởi ấm cho anh chiến sĩ, Bác rón rén đi dém chăn cho từng người, từng người một. Bác đã đốt ngọn lửa yêu thương từ nơi trái tim mình để truyền hơi ấm cho con cháu. Người lính nào cũng được Bác chăm lo, chia phần yêu thương, một tình yêu thương đằm thắm, dịu dàng tựa như lòng mẹ đối với những đứa con thơ. Tình thương của Bác đã làm cho bao người hạnh phúc. Sự chăm chút của Bác đã làm anh đội viên mơ màng trong giây phút thần tiên, cảm xúc dâng lên dạt dào trong lòng, anh cảm thấy tự hào, sung sướng, thấy mình được truyền thêm tự tin sức mạnh để đi tới ngày mai. Người chiến sĩ cảm thấy Bác thật vĩ đại, tình yêu thương của Bác thật bao la, sâu thẳm. Bác lo cho mọi người còn hơn Bác lo cho chính mình. Quả là một vị lãnh tụ đáng kính của dân tộc Việt Nam.
Trong cuộc kháng chiến chống Pháp trường kì đầy gian khổ của dân tộc, đã rất nhiều đêm Bác Hồ không ngủ và bài thơ Đêm nay Bác không ngủ của nhà thơ Minh Huệ là câu chuyện chân thực nhất kể về một trong số những đêm không ngủ đó của Người. Vào một đêm khuya, trong lán nhỏ giữa rừng, khi mọi người đã say giấc, chợt tỉnh giấc giữa trời đêm mưa rừng lạnh buốt, anh đội viên thấy Bác không hề chợp mắt mà ngồi đốt lửa, đi dém chăn cẩn thận cho từng người, canh giấc ngủ cho bộ đội. Anh mời Bác đi ngủ nhưng Người từ chối, ngồi đó trầm ngâm suy nghĩ. Lần thứ ba tỉnh giấc, anh hoảng hốt khi vẫn thấy Bác ngồi yên lặng, chòm râu im phăng phắc. Anh tha thiết, nằng nặc mời Bác đi nghỉ kẻo trời sắp sáng nhưng khi nghe Bác bày tỏ nỗi lòng: Bác không ngủ được vì lo cho đoàn dân công đêm nay ngủ ngoài rừng mưa rét, không chăn không chiếu, vừa lạnh vừa ướt, chỉ mong cho trời sáng thật nhanh. Hiểu được nỗi niềm tâm sự, tình yêu thương mênh mông rộng lớn, ấm áp của người Cha già kính yêu, anh đội viên vô cùng cảm phục, sung sướng và thức luôn cùng Bác.
-> HOC TOT NHA …
Bạn THAM KHẢO bài này nhé:
Văn học hiện đại Việt Nam có rất nhiều bài thơ viết về Bác Hồ kính yêu, trong đó bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” của nhà thơ Minh Huệ đã gây xúc động cho bao người đọc. Hình tượng Bác Hồ trong bài văn thật thiêng liêng, cao cả.rong lúc mọi người đang say giấc ngủ. Bác thức vì thương chiến sĩ trong khói lửa chiến tranh, thương đoàn dân công đang ngủ ngoài rừng ướt lạnh. Hình tượng Bác – hình tượng người cha của lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam thật giàu lòng nhân ái. Bác xem từng chiến sĩ như những đứa con thân yêu của mình: Bác đốt lửa sưởi ấm cho anh chiến sĩ, Bác rón rén đi dém chăn cho từng người, từng người một. Bác đã đốt ngọn lửa yêu thương từ nơi trái tim mình để truyền hơi ấm cho con cháu. Người lính nào cũng được Bác chăm lo, chia phần yêu thương, một tình yêu thương đằm thắm, dịu dàng tựa như lòng mẹ đối với những đứa con thơ. Tình thương của Bác đã làm cho bao người hạnh phúc. Sự chăm chút của Bác đã làm anh đội viên mơ màng trong giây phút thần tiên, cảm xúc dâng lên dạt dào trong lòng, anh cảm thấy tự hào, sung sướng, thấy mình được truyền thêm tự tin sức mạnh để đi tới ngày mai. Người chiến sĩ cảm thấy Bác thật vĩ đại, tình yêu thương của Bác thật bao la, sâu thẳm. Bác lo cho mọi người còn hơn Bác lo cho chính mình. Quả là một vị lãnh tụ đáng kính của dân tộc Việt Nam.