Hãy viết một đoạn văn ngắn tả cảnh buổi sáng ở quê em
0 bình luận về “Hãy viết một đoạn văn ngắn tả cảnh buổi sáng ở quê em”
Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân.Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuan đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.
Quê hương em luôn là một nơi vô cùng xinh đẹp, nhưng đẹp nhất, có lẽ chính là những buổi sớm mùa xuân. Những buổi sớm ấy, bầu trời cao hơn, trong xanh hơn thường lệ. Không khí còn chút lạnh lẽo của đêm đen. Trên những cành cây khẳng khiu, từng chồi non đã cựa mình thức dậy tự lúc nào. Chỉ biết khi mọi người nhìn lại thì chúng đã ưỡn mình tắm dưới ánh nắng mặt trời. Thỉnh thoảng, vài tiếng chim lại ríu rít vang lên trong vòm lá xanh, nhưng lại khó để tìm thấy bóng dáng nhỏ xinh ấy. Trên những ngôi nhà, con đường còn đọng lại những hơi sương và gió lạnh. Mọi người chần chừ trong chăn ấm, chưa muốn thức dậy. Thế nhưng, ngày mới vẫn cứ bắt đầu. Mọi người lại phải vội vàng rời khỏi chiếc giường ấm áp, run mình một chút trước gió se rồi vội vàng rời khỏi nhà. Thế là một sáng sớm nữa lại trôi qua trên quê hương em.
Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân.Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuan đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.
Quê hương em luôn là một nơi vô cùng xinh đẹp, nhưng đẹp nhất, có lẽ chính là những buổi sớm mùa xuân. Những buổi sớm ấy, bầu trời cao hơn, trong xanh hơn thường lệ. Không khí còn chút lạnh lẽo của đêm đen. Trên những cành cây khẳng khiu, từng chồi non đã cựa mình thức dậy tự lúc nào. Chỉ biết khi mọi người nhìn lại thì chúng đã ưỡn mình tắm dưới ánh nắng mặt trời. Thỉnh thoảng, vài tiếng chim lại ríu rít vang lên trong vòm lá xanh, nhưng lại khó để tìm thấy bóng dáng nhỏ xinh ấy. Trên những ngôi nhà, con đường còn đọng lại những hơi sương và gió lạnh. Mọi người chần chừ trong chăn ấm, chưa muốn thức dậy. Thế nhưng, ngày mới vẫn cứ bắt đầu. Mọi người lại phải vội vàng rời khỏi chiếc giường ấm áp, run mình một chút trước gió se rồi vội vàng rời khỏi nhà. Thế là một sáng sớm nữa lại trôi qua trên quê hương em.