Hãy viết một đoạn văn ngắn về sự chia xa lớp 9 và nỗi nhớ thương lứa tuổi học trò và thầy cô giáo Viết như lời tâm tình á các bạn Ko chép mạng nha,cảm

Hãy viết một đoạn văn ngắn về sự chia xa lớp 9 và nỗi nhớ thương lứa tuổi học trò và thầy cô giáo
Viết như lời tâm tình á các bạn
Ko chép mạng nha,cảm ơn các bạn
Tặng 50đ luôn á

0 bình luận về “Hãy viết một đoạn văn ngắn về sự chia xa lớp 9 và nỗi nhớ thương lứa tuổi học trò và thầy cô giáo Viết như lời tâm tình á các bạn Ko chép mạng nha,cảm”

  1. Nếu có một năm học đặc biệt, tôi nghĩ đó là năm học lớp 9. Chúng tôi- những đứa trẻ tuổi mười lăm chưa kịp hiểu chuyện sẽ bước vào một môi trường mới, một kì thi mới với vô vàn áp lực. Không biết nữa, chỉ nghĩ đến sự chia xa mà lòng người cũng bồi hồi khôn xiết. Tôi đã từng ao ước hãy đi thật nhanh, thật nhanh để rời xa mái trường cấp 2, rời xa bài tập và vươn ra biển lớn. Nhưng lòng tôi giờ đây sao xốn xang đến lạ! Tuổi học trò hồn nhiên, ngây thơ nhất chính là cấp hai, tuổi học trò đẹp nhất, thầy cô từng li từng tí nhất cũng là cấp hai. Vậy mà giờ đây…Mọi thứ xa thật rồi! Những buổi ôn thi trong ngày hè rộn vang tiếng ve với sự mệt mỏi. Tôi chẳng thể nào quên ngày nắng nóng, ngày mệt mỏi ấy. Ôn thi áp lực kinh hoàng. Nhưng còn kinh hoàng hơn khi lòng người rối ren, sợ hãi và mệt mỏi. Rồi tôi sẽ vào cấp ba, rời xa nơi tôi đã từng quen thuộc này. Kí ức rồi sẽ mờ dần ư? Chẳng biết nữa. Tôi chỉ biết tiếng giảng bài, tiếng ve ngân nga, tiếng trống trường rộn ràng, hình bóng thầy cô…Mọi thứ sao cứ áp lực, sao cứ tràn ngập những suy tư đến lạ! Chia xa đau đáu. Chia xa càng đáng sợ hơn khi con người ta thấy mình chưa đủ lớn để đi, để rời xa thầy cô. Nhứng người cha, người mẹ rồi sẽ ở lại cùng một đàn con thơ, còn chúng tôi sẽ tạm biệt thầy cô thân thương, sống một đời mới xa thật xa. 

    Bình luận
  2. Chúng ta vậy mà đây là lần cuối học cùng chung một lớp. Chúng ta vậy mà là lần cuối cùng nhau trò chuyện, cùng nhau ăn, cùng nhau học tập. Biết bao kỉ niệm đã trôi qua dưới mái nhà này, biết bao nhiêu nỗi buồn mà chúng ta từng có cũng trải qua cùng nhau. Vậy mà giờ đây, mỗi đứa sẽ bước đi 1 ngả, sẽ mãi mãi chia xa. Tớ cảm thấy tự hào vì được là 1 thành viên trong đại gia đình này, tớ thực sự cũng rất buồn khi phải xa các cậu và các thầy các cô. Tớ sẽ nhớ lắm những buổi trốn nhau đi ăn, cùng nhau ôn thi. Mãi tự hào vì là 1 thành viên trong đại gia đình đấy. Yêu lắm! Gia đình thứ hai của tớ

    Bình luận

Viết một bình luận