hồi tưởng quá khứ và suy nghĩ về hiện tại để nêu cảm nghĩ về mái trường thân yêu
0 bình luận về “hồi tưởng quá khứ và suy nghĩ về hiện tại để nêu cảm nghĩ về mái trường thân yêu”
trả lời:
Những tháng năm xa quê,giông tố cuộc đời tưởng chừng cuốn bay tất cả,nhưng trong tâm tư tôi những dòng sông mênh mông vẫn cuồn cuộn chảy,những dòng kinh biêng vẫn lặng lờ trôi.Tôi yêu những cánh đồng bao la vàng rực ngày mùa,mù mịt khói rạ,thương vị mía lùi và trắng xóa sương mù sau Tết.Yêu cả tiếng chuông chùa ngân thẳm cảnh khuya.Tôi yêu ánh nắng chiều tà trải màu vàng tái trên rẫy khoai mì,nghiêng nghiêng bên miền núi
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương,xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào
trả lời:
Những tháng năm xa quê,giông tố cuộc đời tưởng chừng cuốn bay tất cả,nhưng trong tâm tư tôi những dòng sông mênh mông vẫn cuồn cuộn chảy,những dòng kinh biêng vẫn lặng lờ trôi.Tôi yêu những cánh đồng bao la vàng rực ngày mùa,mù mịt khói rạ,thương vị mía lùi và trắng xóa sương mù sau Tết.Yêu cả tiếng chuông chùa ngân thẳm cảnh khuya.Tôi yêu ánh nắng chiều tà trải màu vàng tái trên rẫy khoai mì,nghiêng nghiêng bên miền núi
cho mik ctlhn nhé
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương,xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào
~~ Chúc bạn học tốt~~ (>.<)~~