I. Đọc – Hiểu:
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi từ 1 đến 4:
…“Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch, giòn giã. Lúc tôi đi bách bộ thì cả người tôi rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Đầu tôi to ra và nổi từng tảng, rất bướng. Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc. Sợi râu tôi dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng…”
(SGK Ngữ Văn 6 – tập 2)
Câu 1. Đoạn văn trên được trích từ văn bản nào? Của tác giả nào? Cho biết các phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn văn trên?
Câu 2. Trong đoạn văn trên ai là người kể chuyện? Người kể chuyện ở ngôi thứ mấy?
Câu 3. Hãy chỉ ra các từ láy có trong đoạn văn trên và nêu tác dụng?
Câu 4. Nêu ngắn gọn những đặc sắc về nghệ thuật và nội dung của đoạn văn trên?
Câu 5. Thuật lại diễn biến tâm trạng nhân vật Dế Mèn trong việc trêu chị Cốc dẫn đến cái chết của Dế Choắt. Từ sự việc đó Dế Mèn đã rút ra bài học đường đời đầu tiên, bài học đó là gì?
1. Đoạn văn trên trích từ văn bản Dế Mèn Phưu Lưu Kí, của tác giả Tô Hoài. Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên là miêu tả.
2. Đoạn văn trên Dế Mèn (nhân vật chính) là người kể và là ngôi thứ nhất.
3. Trong đoạn văn trên có 5 từ láy. Đó là: phành phạch, giòn giã ,rung rinh, ngoàm ngoạp, hùng dũng.
4. Cách miêu tả của tác giả vừa làm nổi bật các chi tiết quan trọng của đối tượng, vừa miêu tả ngoại hình vừa diễn tả cử chỉ, hành động để bộc lộ được 1 vẻ đẹp sống động, cường tráng và cả tính nết của Dế Mèn. Tác giả đã diễn tả sinh động, gợi cảm về Dế Mèn. Nhà văn đã lựa chọn từ ngữ chính xác, sắc cạnh để miêu tả nhân vật làm nổi bật vẻ đẹp lạ thường.
5. -Bài học đó là: muốn nhắc nhở mọi người phải sống biết mình, biết ta, có thái độ đúng mực. Đặc biệt khi phạm lỗi lầm, phải biết ăn năn hối hận về những khuyết điểm của mình trong cuộc sống.
-Diễn biến tâm trạng của Dế Mèn:
+ Dế Mèn là kẻ nghịch ranh, lúc đầu thì huênh hoang: “Sợ gì? Mày bảo tao còn sợ ai hơn tao nữa? Giương mắt ra xem tao trêu con mụ Cốc đây này!”
+Hả hê vì trò đùa tai quái của mình: Chui tọt vào hang, nằm khểnh, bụng nghĩ thú vị,..
+Sợ hãi khi nghe tiếng chị Cốc mổ Dế Choắt: khiếp nằm im thin thít
→ Hốt hoảng, lo sợ, bất ngờ vì cái chết và lời khuyên của Choắt
+Ân hận, sám hối chân thành, đứng lặng 1 giờ lâu trước mộ của Choắt, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên mình phải trả giá. Lúc này hắn ta đã rất ăn năn, hối hận, xót thương cho Dế Choắt và đúc kết bài học đường đời đầu tiên cho mình (Đây chỉ là cách của mình thôi nhé)
Tick mk nha
Câu 1:
-Đoạn văn trên được trích trong văn bản : Dế mèn phiêu lưu kí
-Tác giả: Tô hoài
-PTBD được sử dụng trong đoạn văn là: miêu tả
Câu 2:
-Trong đoạn văn trên dế mèn là người kể chuyện.
-Người kể chuyện ở ngôi thứ nhất và xưng tôi
Câu 3 :
-Các từ láy: phành phạch,giòn giã,rung rinh,ngoàm ngoạp.
⇒Tác dụng:Cho thấy vẻ đẹp dũng mãnh của dế mèn.
Câu 4 :
*Giá trị nghệ thuật:
-Bài văn được kể theo ngôi thứ nhất xưng tôi.
-Nghệ thuật miêu tả ngoại hình tài tình,đặc sắc,sinh động.
-Ngôn ngữ tự nhiên,sinh động,hấp đẫn,giàu sức gợi hình gợi cảm.
*Gía trị nội dung:
Bài văn đã miêu tả nhân vật dế mèn có vẻ đẹp cường tráng ,khỏe khoắn nhưng lại kiêu cang tự phụ nên đã gây ra thảm họa.Chỉ vì chêu đùa chị Cốc mà dế choắt đã phải chịu thay hậu quả cho dế mèn.Cái chết của dế choắt làm dễ mèn rất ân hận và xuy nghĩ về bài học đường đời đầu tiên của mình.
Câu 5 :
Bài học: Chúng ta không lên kiêu căng tự phụ mà phảy xuy nghĩ trước hành động mình đẫ làm.Kiêu căng , tự phụ khong giúp gì được cho chúng ta mà cnf gây dắc dối cho chúng ta .Chúng ta nên yêu thương và giúp đỡ những người yếu hơn mình