II. LÀM VĂN (6 điểm) Giờ ra chơi luôn đầy ắp tiếng cười, tiếng nói, hãy viết bài văn tả quang cảnh ra chơi sân trường em

II. LÀM VĂN (6 điểm)
Giờ ra chơi luôn đầy ắp tiếng cười, tiếng nói, hãy viết bài văn tả quang cảnh ra chơi sân trường em

0 bình luận về “II. LÀM VĂN (6 điểm) Giờ ra chơi luôn đầy ắp tiếng cười, tiếng nói, hãy viết bài văn tả quang cảnh ra chơi sân trường em”

  1.    Tùng… tùng… tùng… Tiếng trống vang lên dõng dạc, cắt ngang bầu yên tĩnh của ngôi trường, báo hiệu giờ ra chơi lại đến.

      Ngay giây phút tiếng chuông reo lên, báo gờ giải lao đã đến. Thì như một phép thuật khiến cho mọi người giây phút trở nên thả lỏng và thoải mái. Các bạn học sinh nhanh chóng gấp sách vở, kéo nhau chạy về sân trường. Cả sân trường vừa phút trước còn vắng tanh, giờ đã đầy ắp người là người. Những chỗ sân rộng, không có vật cản, là nơi cho các nhóm bạn chơi thể thao tụ tập. Những gốc cây, hàng ghế đá lại là tụ điểm lý tưởng cho các nhóm bạn thích ngồi trò chuyện, đọc sách. Mỗi bạn chọn một cách giải trí khác nhau. Thế nhưng, ai cũng vui tươi và thích thú. Trên gò má mỗi bạn, hiện lên màu hồng khỏe mạnh, đôi mắt sáng rỡ như lấp lánh hơn dưới ánh nắng buổi sáng. Tiếng cười nói của các bạn học sinh xì xào đến át cả tiếng những chú chim nhỏ đang ríu rít trên cành cây. Những cành lá rung rinh trong gió, tạo ra điệu nhảy disco của vô vàn các vệt nắng trên sân trường. Trên góc sân phía dãy nhà hiệu bộ, các thầy cô giáo đang ngồi nghỉ ngơi, trò chuyện và quan sát những em học sinh thân yêu của mình bằng ánh mắt dịu hiền. Và rồi,trong sự ngỡ ngàng của tất cả, tiếng chuông lại vang lên lần nữa. Vẫn là âm thanh ấy, nhưng lần này nó nhắc nhở các bạn trở về lớp để học tập. 

      Trên sân trường có nhiều hàng ghế đá đặt dưới các bồn cây. Các bồn cây được xây theo hàng thẳng tắp. Những cây cổ thụ lâu năm không biết đã tỏa bóng mát cho biết bao nhiêu thế hệ học sinh của trường. Sau mỗi giờ học căng thẳng, chúng em sẽ được giải lao mười lăm phút vào giữa buổi sáng và giữa buổi chiều. Khi tiếng trống báo hiệu đến giờ nghỉ giải lao, tất cả học trò đều cảm thấy thích thú. Chỉ vài phút sau là sân trường vắng vẻ, yên tình đã trở nên đông đúc, nhộn nhịp. Từng nhóm học sinh từ các lớp xuống sân trường. Có nhóm thì ngồi ở ghế đá để trò chuyện với nhau. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, háo hức. Có nhóm thì ngồi trên các bồn cây, cùng nhau ăn những túi quà vặt như me chua, kem dừa mát lạnh… Có nhóm thì chơi nhảy dây, đá cầu hay đuổi bắt. Em cũng cùng các bạn trong lớp chơi đá cầu. Tiếng cười nói vang khắp sân trường. Ở một góc yên tĩnh, cũng có các bạn học sinh ngồi đọc sách, hoặc nghe nhạc một mình.

      Một số bạn thì chọn cho mình một góc yên tĩnh ngồi nói chuyện, đọc sách hay thảo luận sôi nổi về một bài toán khó. Vài bạn khác đi với nhau theo từng nhóm, thong thả tản bộ trong khuôn viên trường, ngắm nhìn những đóa hoa đang thi nhau khoe sắc, lắng nghe tiếng hót líu lo của những chú chim đang chuyền cành trên cao. Ba tiếng trống lại vang lên, học sinh lần lượt vào lớp để chuẩn bị cho những tiết học tiếp theo dù vẫn còn lưu luyến. Sân trường một lần nữa lại chìm trong cái vẻ yên ắng, có lẽ cũng nhớ lắm tiếng cười giòn giã của đám học sinh tinh nghịch.

      Giờ ra chơi trôi qua nhanh chóng. Chẳng mấy chốc tiếng trống trường lại vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Vậy là lại một tiết học nữa sắp đến. Vậy là một nguồn tri thức mới lại được truyền đến các thế hệ học trò. Các cô, cậu học sinh yêu quý của tôi ơi, hãy học hành chăm chỉ nhé để có thể bước đến cánh cửa của thành công. Mai này dù có đi đâu xa, hãy nhớ mãi về những kỉ niệm học trò, nhớ về những giờ ra chơi bổ ích đã gắn kết tình bạn chúng ta.

    Bình luận

Viết một bình luận