kể kỉ niệm của em về ngôi trường cấp 2 có so sánh, nhân hóa, từ láy
kể kỉ niệm của em với thầy, cô có so sánh, nhân hóa, từ láy
kể kỉ niệm của em với bạn bè có so sánh, nhân hóa, từ láy
giúp với mn ơi cần gấp lắm , mai thi rồi
kể kỉ niệm của em về ngôi trường cấp 2 có so sánh, nhân hóa, từ láy
kể kỉ niệm của em với thầy, cô có so sánh, nhân hóa, từ láy
kể kỉ niệm của em với bạn bè có so sánh, nhân hóa, từ láy
giúp với mn ơi cần gấp lắm , mai thi rồi
Mái trường nơi đó, ngày đầu tiên em bước chân vào, đứng trước cánh cổng xanh một màu xanh mát mẻ, ươm một màu nắng nhẹ của buổi sớm mai em đến. Cái cảm giác bỡ ngỡ, em cứ tưởng mình sẽ ko có, bởi nó đã đến khi em bước chân vào lớp 1, còn bây giờ là lớp 6, đã 5 năm rồi, nghĩ rằng nó sẽ chẳng đến nữa đâu, nhưng vẫn là cảm giác ấy, sự bỡ ngỡ như những ngày đầu tiên cắp sách đến trường, cũng bởi cái mới, cái lạ. Rồi khi đã quen dần, bước vào cánh cổng ấy, sự bỡ ngỡ ngày nào đó mãi là kỉ niệm đẹp. Rồi lớp 7, nhìn trường bằng ánh mắt thân thương quen thuộc, 2 năm nó ko phải là thời gian dài gắn bó, 2 năm ko phải là quá dài nếu như đem so sánh với những anh chị lớp 8, lớp 9, nhưng nó đủ để em cảm nhận được sự thân thương từ ngôi trường này đây, cảm nhận được sự yêu mến của thầy cô, bạn bè, và cũng đủ để tìm kiếm được mọi ngóc ngách trong trường 1 cách dễ dàng.
“MÌNH CHÚC BẠN HỌC TỐT”