kể lại 1 câu chuyện có thật ( em nghe,em thấy )thể hiện tinh thần tương thân tương ái ngữ văn lớp 8
tả độ mixi giúp mình đc ko ạ vote 5* và ctlnh
kể lại 1 câu chuyện có thật ( em nghe,em thấy )thể hiện tinh thần tương thân tương ái ngữ văn lớp 8
tả độ mixi giúp mình đc ko ạ vote 5* và ctlnh
Tương thân tương ái là 1 truyền thống quý báu của dân tộc VN, sự yêu thương nhau giữa con người.E bt 1 câu chuyện có thật kể về tinh thần tương thân tương ái đó chính là YOUTUBER ĐỘ MIXI đã quyên góp 1 số tiền khá lớn để ủng hộ miền trung.
Vào cuối tuần trc, cơn bão số 8 đổ bộ vào miền trungkhieens nc ngập lên ngang nhà.Mới đây, streamer Độ Mixi đã có một buổi livestream kêu gọi ủng hộ đồng bào vùng lũ miền trung rất thành công với số tiền lên đến 1,2 tỷ đồng.
Mưa lũ đã gây ra nhiều thiệt hại, mất mát về cả vật chất lẫn tinh thần đối với đồng bào các tỉnh miền Trung. Đau xót khi nhìn đồng bào mình chịu nhiều đau thương, rất nhiều những nhà hảo tâm đã đứng lên kêu gọi mọi người hướng về khúc ruột miền Trung.
Đêm qua (16/10), Streamer Độ Mixi đã có một buổi livestream kêu gọi người hâm mộ ủng hộ đồng bào miền Trung đang chịu hậu quả của lũ lụt. Sự kiện này đã thu hút hơn 100.000 người xem trực tuyến và đem về một số tiền tương đối lớn lên đến 1,2 tỷ đồng.
Trong đó số tiền donate của người hâm mộ là 740 triệu đồng, Độ Mixi và gia đình quyên góp 460 triệu đồng. Tất cả số tiền này được nam streamer gửi đến ca sỹ Thủy Tiên hiện đang có mặt trực tiếp tại miền Trung để giúp đỡ người dân vượt qua khó khăn.
Ngoài ra bà xã của Độ Mixi cũng phát động một event trên fanpage Mixi Food. Với mỗi bình luận trên trang sẽ được tính là 10.000 đồng. Tính đến 23 giờ 59 phút ngày 16/10 số tiền đã là 13 triệu đồng, cộng với 10 triệu được quyên góp từ Mixi Food và Độ Mixi ủng hộ thêm 2 triệu là tròn 25 triệu.
Đóng góp của chúng tôi không đáng là bao so với những thiệt hạỉ nặng nề mà các nơi ở miền trung phải gánh chịu. tuy rằng lũ lụt chx hết, nhưng dư âm của nó mãi mãi để lại trong lòng mỗi người một sự đau đớn, mất mát về người và của, qua đó ta cũng thấy được sự đoàn kết, tình hữu nghị của các dân tộc trên toàn VN, mọi người luôn sát cánh bên nhau, chia sẻ giúp đỡ nhau tròng khó khăn, hoạn nạn.
Như thường lệ, sau bữa ăn tối, tôi và cu Bi vào bàn ngồi học, ba xem ti vi ở phòng khách, còn mẹ hí hoáy lau chùi ở dưới bếp. Bỗng ba thất thanh gọi:
– Mọi người lên đây mà xem động đất và sóng thần dang diễn ra ở biển Ấn Độ Dương này!
Tôi và cu Bi vội chạy ngay đến trước màn ảnh nhỏ thì thấy một khối nước đen xì cao chừng 30 đến 40 mét đang đổ ập vào một làng ven biển ở Thái Lan. Chỉ trong vài phút nó đã cuốn phăng ra biển hàng nghìn người, nhà cửa, ruộng vườn, trâu bò đều bị nhấn chìm trong biển cả mênh mông. Nhìn cảnh hoang tàn do sóng thần và động .đất gây ra, cả nhà tôi không ai nói một câu gì. Khuôn mặt ba trĩu nặng, đôi mắt mẹ dỏ hoe. Còn tôi, lòng cảm thấy nghẹn ngào. Tối hôm đó, cả nhà tôi rất buồn, dường như ai cũng cảm thấy như vừa bị mất đi một thứ gì rất quý.
Sáng hôm sau khi vừa đến trường, tôi đã thấy các bạn xì xào, bàn tán về vụ động đất ngày hôm qua.
Đến giờ chào cờ chúng tôi tập trung ở sân trường. Không khí của buổi lễ chào cờ ngày hôm nay hình như không được sôi nổi như mọi lần. Thầy hiệu trưởng bước lên khán đài, giọng nghẹn ngào khi nói về những thiệt hại do dộng đất và sóng thần gây ra. Cả trường im lặng lắng nghe, dường như trong lòng mỗi người đều cảm thấy đau đớn, mất mát. Tiếp đó thầy kêu gọi toàn trường mở dợt quyên góp ủng hộ đồng bào ở những nước bị nạn. Không khí trong trường lúc này sôi nổi hẳn lên, ai cũng muôn thể hiện tình cảm, sự tương thân tương ái của mình, về lớp, chúng tôi thảo luận nên ủng hộ những gì? Có bạn nói: “ủng hộ tiền”, bạn lại nói: “ung hộ sách vở, quần áo,…” Bạn Tuấn lớp trưởng kết luận: “ủng hộ cái gì cũng được.”
Buổi chiều ;ở nhà, tôi đem ống tiền tiết kiệm ra đếm được hơn bảy trăm nghìn? đồng. Tôi vuốt lại từng đồng tiền rồi bỏ vào mệt phong bì. Chiều mẹ đi làm về tôi nói với mẹ:
– Mẹ ơi, con đem hết số tiền mà con đã tiết kiệm được ủng hộ*đồng bào bị nạn mẹ nhé!
Mẹ xoa đầu tôi và nói:
– Hôm nay ở cơ quan, mẹ cũng ủng hộ năm trăm nghìn đồng. Giữa lúc hai mẹ con đang nói chuyện với nhau, ba cũng vừa đi
làm về, thấy thế bèn nói:
– Cơ quan ba cũng đang phát động phong trào quyên góp đấy! Bữa ăn tối, không khí sinh hoạt trong gia đình tôi dường như
vui hẳn hơn mọi ngày. Ti vi cũng chiếu cảnh các cơ quan, trường học, các tổ dân phô”… đóng góp ủng hộ các nước bị thiệt hại do động đất và sóng thần gây ra.
Phong trào quyến góp ở trường tôi diễn ra trong ba ngày. Toàn trường đã ủng hộ được hơn một trăm triệu đồng và nhiều bộ quần áo, sách vở. Mặc dù số tiền đóng góp của chúng tôi không đáng là bao so với những thiệt hạỉ nặng nề mà các nước phải gánh chịu, nhưng chúng tôi đã thể hiện được tinh thần tương thân tương ái, tình cảm và tấm lòng của chúng tôi đôi với các nước anh em.
Động đất và sóng thần đã trôi qua, nhưng dư âm của nó mãi mãi để lại trong lòng mỗi người một sự đau đớn, mất mát về người và của, qua đó ta cũng thấy được sự đoàn kết, tình hữu nghị của các dân tộc trên toàn thế giới, mọi người luôn sát cánh bên nhau, chia sẻ giúp đỡ nhau tròng khó khăn, hoạn nạn.
nhơ vote cho mình 5 sao.