Kể lại 1 kỉ niệm mà em nhớ mãi Lưu ý: có kết hợp tự sự+miêu tả+biểu cảm Ko chép mạng ạ

Kể lại 1 kỉ niệm mà em nhớ mãi
Lưu ý: có kết hợp tự sự+miêu tả+biểu cảm
Ko chép mạng ạ

0 bình luận về “Kể lại 1 kỉ niệm mà em nhớ mãi Lưu ý: có kết hợp tự sự+miêu tả+biểu cảm Ko chép mạng ạ”

  1.    Kỉ niệm tuổi thơ

           Tuổi thơ là gì? Tuổi thơ là một phần của cuộc sống mỗi người, là nơi chứa đựng những kí ức, những kỉ niệm vui, buồn với người thân, bạn bè. Tuổi thơ đối với em ko ngọt ngào như viên kẹo, ko mơ mộng như truyện cổ tích nhưng lại ghi nhớ trong tim em nhiều xúc cảm. Những vui buồn ngày ấy là kỉ niệm khó quên nhất trong đời tôi.

        Từ thuở bé đến tận năm lớp 4, tôi chưa bao giờ đc tập xe đạp nên tôi chưa biết đi. Thấy vậy, ba mua cho tôi một chiếc xe đạp nhỏ để tập chạy. Gần nhà tôi có một ngôi trường rộng và tôi thường hay tập chạy xe đạp ở đây. Với quyết tâm chinh phục được nó, tôi rèn luyện nó mỗi ngày, đến nỗi hai bàn đạp của xe bị trầy ra hồi nào không hay. Nhiều lần ngã xe, chân tôi cũng nhiều chỗ tím bầm, thậm chí rách da, chảy máu. Nhưng Một ngày, tôi đạp xe mà ko cần bố đỡ đường sau. Ôi thế là tôi đã chạy đc xe đạp, tôi thấy rất hân hoan, vui sướng nên la lớn lên: “Tôi chạy được rồi, tôi chạy được rồi” mà tôi quên rằng, phía trước là một cái bồn cây. Thế rồi tôi đâm phải cái bồn cây đó và bị ngã trầy cả đầu gối nhưng tôi vẫn rất vui.

        Ai trong đời cũng có những kỉ niệm buồn. Có thể là những kỉ niệm do sự bất đắc dĩ mà ra, có thể là do sự ngây thơ, ko hiểu biết của mình. Nhắc đến đây khiến tôi nhớ đến một kỉ niệm buồn khó quên. Hồi đó, tôi vẫn còn là một học sinh tiểu học, ko biết nhiều về thế giới bên ngoài. Một hôm, tôi bắt đc một con dế, do nghĩ rằng nó có thể kéo đc vật nặng nên tôi dùng sợi dây chỉ cột một bên chân của nó với vỏ một bao diêm. Ban đầu nó vẫn lôi bao diêm chạy phăng phăng nhìn rất khoái, sau đó tôi bỏ thêm vài cục đất lên hộp diêm. Đến cục thứ 4 thì thấy chân nó rời ra khỏi thân. Lúc này, từ tâm trạng thích thú, tôi khựng lại và thấy buồn lắm. Tôi đã khóc và thấy có lỗi với con dế vì đã lỡ tay làm hại đến nó. Tôi chạy về và kể lại câu chuyện cho bố mẹ, bố mẹ bảo đó là nghịch dại và bảo rằng ko đc làm như thế. Tôi vâng lời bố mẹ. Bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy thương con vật nhỏ bé kia làm sao.

        Giờ đây, khi đã lớn, mỗi lần nghĩ tới tuổi thơ lòng tôi chợt bồi hồi, xao xuyến. Tôi chắc chắn sẽ mãi ghi sâu trong lòng những kí ức tuyệt đẹp một thời tuổi thơ này của mình.

    mình nói thật là ko chép mạng

    chúc bn học tốt

    cho mình CTLHN nhé

    Bình luận

Viết một bình luận