kể lại 1 việc tốt mà em đã làm lớp 6 ( bài văn )
Hay nha -= CTLHN
0 bình luận về “kể lại 1 việc tốt mà em đã làm lớp 6 ( bài văn )
Hay nha -= CTLHN”
Trong cuộc đời mỗi con người, có ai mà không từng trải qua cảm giác hạnh phúc khi làm được một việc tốt. Tôi không phải là người quá hoàn hảo, nhưng khi làm một việc tốt gì đó, tôi cảm thấy rất vui.
Sáng chủ nhật, khi vừa thức dậy, tôi chạy bộ tập thể dục quanh phố, không khí mát mẻ, không có tiếng ồn của xe cộ. Chạy được một lát, tôi thấy chú chó bị thương ở chân, thương nó quá. Tôi đưa chú chó về nhà và xin phép mẹ được chăm sóc chú. Tôi băng bó vết thương lại cho chú và chăm sóc chú. Một tuần sau, vết thương đã lành hẳn, chú chạy nhảy khắp nhà, vẫy đuôi cảm ơn tôi, tôi cũng không muốn chú đi nên đã giữ chú ở lại. Tôi cảm thấy mình đã làm được một việc tốt, đã cứu được một sinh linh bé nhỏ
Chúng ta làm được việc tốt thì cảm thấy rất vui, ngược lại, làm việc gì sai hoặc không đúng thì sẽ rất khó chịu, dù chỉ là một việc nhỏ nhưng đem lại một kết quả to lớn
tiế
Chiều hôm ấy như mọi ngày em đi bộ từ trường về nhà. Trên đường đi em bỗng thấy một chiếc ví màu đen rơi dưới gốc cây. Tò m thì thấy trong đó có khá nhiều tiền. Chắc chủ nhân của nó đã vô tình đánh rơi trong lúc đứng cạnh gốc cây này. Chẳng biết người đó có hay rằng mình bị mất nhiều tiền như vậy? Nếu phát hiện ra thì biết đằng nào mà tìm cơ chứ? Em đảo mắt nhìn xung quanh xem liệu có ai có thể là chủ nhân của chiếc ví? Nhưng em chỉ thấy những bóng người vội vã hối hả trong giơ tan tầm, chẳng ai có vẻ gì là người mất đồ cả.
Trong thoáng em nghĩ hay là mang ví về nhà? Nếu thế thì người ta cũng biết đâu mà tìm? Số tiền này có thể mua được truyện tranh và đồ chơi mà em muốn. . Nhưng em vội nhớ tới những điều thầy cô dặn mà gạt bỏ ngay ý nghi xấu xa đó đ. Số tiền trong ví đối với người mất có lẽ rất lớn. Hơn nữa nếu tìm lại được chắc người đó mừng lắm. Mà mình lại làm được một điều tốt. bố mẹ cũng dặn rằng đừng bao giờ tham lam những thứ không thuộc về mình.
Đúng! Mình sẽ đem số tiền này trả về chủ nhân của nó. Nhưng biết tìm ai mà trả đây? Bỗng chốc trong đầu em hiện ra hình ảnh chú trực ban ở công an phường mà em thường lễ phép chào mỗi lần đi học về. Nghĩ bũng, em chạy ngay đến đó nhờ chú giúp đỡ. Đến nơi thấy chú chuẩn bị tan làm, may thay mà vẫn kịp
Thấy em hớt hải chạy đến, chú hỏi:
–Cô bé có chuyện gì mà hối hả thế? Muộn rồi sao chưa về nhà?
–Chú ơi cháu vừa nhặt được cái ví này của ai đánh rơi mà không biết tìm ai trả
Chú mỉm cười khen em thực thà và mở ví ra kiểm tra. Trong đó có một số giấy tờ khá quan trọng như bằng lái xe, thẻ ngân hàng,.. cùng tiền mặt.
–Cháu đúng là cô bé ngoan, không tham lam xấu bụng. Cháu ghi tên và trường lớp vào biên bản nhé
Sau đó em chào chú và đi về nhà, lòng tràn ngập niềm vui. Em hồ hởi khoe bố mẹ về viêc mình vừa làm và cũng được lời khen ngợi của bố mẹ. mấy hôm sau, cô giáo biết được việc ấy nên đã tuyên dương em trước lớp. Cô dặn các bạn lấy em làm gương về con ngoan trò giỏi- cháu ngoan Bác Hồ
Em thấy rất vui vì mình đã làm được một viêc tuy nhỏ nhưng khi nhận được những lời khen ngợi từ mọi người, em thấy vô cùng tự hào
Trong cuộc đời mỗi con người, có ai mà không từng trải qua cảm giác hạnh phúc khi làm được một việc tốt. Tôi không phải là người quá hoàn hảo, nhưng khi làm một việc tốt gì đó, tôi cảm thấy rất vui.
Sáng chủ nhật, khi vừa thức dậy, tôi chạy bộ tập thể dục quanh phố, không khí mát mẻ, không có tiếng ồn của xe cộ. Chạy được một lát, tôi thấy chú chó bị thương ở chân, thương nó quá. Tôi đưa chú chó về nhà và xin phép mẹ được chăm sóc chú. Tôi băng bó vết thương lại cho chú và chăm sóc chú. Một tuần sau, vết thương đã lành hẳn, chú chạy nhảy khắp nhà, vẫy đuôi cảm ơn tôi, tôi cũng không muốn chú đi nên đã giữ chú ở lại. Tôi cảm thấy mình đã làm được một việc tốt, đã cứu được một sinh linh bé nhỏ
Chúng ta làm được việc tốt thì cảm thấy rất vui, ngược lại, làm việc gì sai hoặc không đúng thì sẽ rất khó chịu, dù chỉ là một việc nhỏ nhưng đem lại một kết quả to lớn
Gửi bn!
CHÚC BN HOK TỐT! CHO MK XIN HAY NHẤT NHÉ!
tiế
Chiều hôm ấy như mọi ngày em đi bộ từ trường về nhà. Trên đường đi em bỗng thấy một chiếc ví màu đen rơi dưới gốc cây. Tò m thì thấy trong đó có khá nhiều tiền. Chắc chủ nhân của nó đã vô tình đánh rơi trong lúc đứng cạnh gốc cây này. Chẳng biết người đó có hay rằng mình bị mất nhiều tiền như vậy? Nếu phát hiện ra thì biết đằng nào mà tìm cơ chứ? Em đảo mắt nhìn xung quanh xem liệu có ai có thể là chủ nhân của chiếc ví? Nhưng em chỉ thấy những bóng người vội vã hối hả trong giơ tan tầm, chẳng ai có vẻ gì là người mất đồ cả.
Trong thoáng em nghĩ hay là mang ví về nhà? Nếu thế thì người ta cũng biết đâu mà tìm? Số tiền này có thể mua được truyện tranh và đồ chơi mà em muốn. . Nhưng em vội nhớ tới những điều thầy cô dặn mà gạt bỏ ngay ý nghi xấu xa đó đ. Số tiền trong ví đối với người mất có lẽ rất lớn. Hơn nữa nếu tìm lại được chắc người đó mừng lắm. Mà mình lại làm được một điều tốt. bố mẹ cũng dặn rằng đừng bao giờ tham lam những thứ không thuộc về mình.
Đúng! Mình sẽ đem số tiền này trả về chủ nhân của nó. Nhưng biết tìm ai mà trả đây? Bỗng chốc trong đầu em hiện ra hình ảnh chú trực ban ở công an phường mà em thường lễ phép chào mỗi lần đi học về. Nghĩ bũng, em chạy ngay đến đó nhờ chú giúp đỡ. Đến nơi thấy chú chuẩn bị tan làm, may thay mà vẫn kịp
Thấy em hớt hải chạy đến, chú hỏi:
–Cô bé có chuyện gì mà hối hả thế? Muộn rồi sao chưa về nhà?
–Chú ơi cháu vừa nhặt được cái ví này của ai đánh rơi mà không biết tìm ai trả
Chú mỉm cười khen em thực thà và mở ví ra kiểm tra. Trong đó có một số giấy tờ khá quan trọng như bằng lái xe, thẻ ngân hàng,.. cùng tiền mặt.
–Cháu đúng là cô bé ngoan, không tham lam xấu bụng. Cháu ghi tên và trường lớp vào biên bản nhé
Sau đó em chào chú và đi về nhà, lòng tràn ngập niềm vui. Em hồ hởi khoe bố mẹ về viêc mình vừa làm và cũng được lời khen ngợi của bố mẹ. mấy hôm sau, cô giáo biết được việc ấy nên đã tuyên dương em trước lớp. Cô dặn các bạn lấy em làm gương về con ngoan trò giỏi- cháu ngoan Bác Hồ
Em thấy rất vui vì mình đã làm được một viêc tuy nhỏ nhưng khi nhận được những lời khen ngợi từ mọi người, em thấy vô cùng tự hào