Kể lại chuyện cây khế bằng lời của người em ( nhân vật )
0 bình luận về “Kể lại chuyện cây khế bằng lời của người em ( nhân vật )”
Gia đình là một gia đình nông dân nghèo, có hai người con là tôi và một người anh trai. Bố mẹ tôi đã mất từ khi tôi mới lấy vợ được 3 năm, sau khi chung sống với vợ chồng anh tôi được không lâu thì họ bắt đầu không muốn cho vợ chồng tôi ở chung bèn chia gia tài. Vì là con trưởng nên vợ chồng anh tôi chiếm hết tài sản quý giá, chỉ để lại cho vợ chồng tôi một mảnh vườn nhỏ và một cây khế. Là em, tôi không dám đòi hỏi hay phàn nàn gì cả, chỉ đành vui vẻ chấp nhận và cùng vợ dọn đến sống ở một túp lều nhỏ ở góc vườn.
Ngày tháng dần trôi, đến mùa khế ra quả, bỗng nhiên có một con chim lớn bay đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi tiếc lắm bèn than thở:
– Chim ơi! Cả gia tài nhà tôi chỉ có mỗi cây khế này là đáng giá, chim ăn hết thì tôi biết trông cậy vào đâu!
Con chim liền nói:
– Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng!
Nghe chim nói vậy tôi cũng không tin, nhưng không còn cách nào khác, tôi đành về nhà bảo vợ may cái túi như lời chim dặn. Ngày hôm sau chim chở tôi bay ra một hòn đảo ở ngoài khơi xa, trên đảo có rất nhiều vàng bạc châu báu. Theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi quay trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá và giàu có.
Vợ chồng anh tôi thấy tôi đột nhiên phát tài, ngày nào cũng sang chơi để gặng hỏi, tôi đành phải kể hết mọi chuyện. Thế là vợ chồng anh tôi năn nỉ đổi toàn bộ gia tài của họ để lấy cây khế. Thương anh, tôi đành phải đồng ý.
Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ ở gốc cây chờ con chim ấy đến. Rồi chim cũng đến ăn. Sự việc xảy ra giống hệt như trước đây. Sau khi chim bay đi, vợ chồng anh tôi vui mừng về nhà may một cái túi rộng đến mười hai gang.
Sáng hôm sau chim đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham lam, anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, rồi ì ạch lôi cái túi vàng và tấm thân nặng trịch leo lên lưng chim. Do quá nặng, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên. Lúc bay qua biển, gặp phải một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh làm anh tôi cùng túi vàng rơi xuống biển sâu.
Gia đình tôi có hai anh em trai, tôi là út. Bố mẹ tôi đã theo về với tổ tiên hơn mười năm nay. Tôi ở với anh được một thời gian thì anh tôi lấy vợ. không muốn cho tôi ở chung, họ bèn chia gia tài. Lợi dụng quyền thế của mình, hai vợ chồng chiếm hết tài sản quý giá, chỉ đế lại cho tôi một mảnh nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Là phận em, tôi không đòi hỏi gì cả, và cũng chẳng phàn nàn, chỉ lo làm thuê cuốc mướn kiếm sông qua ngày.
Đến mùa khế ra qua, bỗng nhiên có một con chim lạ đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi xót ruột lắm bèn than thở cùng chim:
– Chim ơi! Cơ nghiệp nhà tôi chỉ có mỗi cây khế, chim ăn hết, tôi biết trông cậy vào đâu!
Chim lạ liền nói:
– Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
Thế rồi hôm sau chim lạ đưa tôi đi ra một hòn đảo ở tít ngoài khơi đầy vàng châu báu. Y theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi chim trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá, giàu có.
Biết chuyện, vợ chồng anh tôi ngày nào cũng sang nhà tôi năn nỉ xin đổi bộ gia tài để lấy cây khế. Thương anh, tôi đồng ý đổi. Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ chực ở gốc cây chờ chim lạ đến. Rồi chim lạ cũng đến ăn. Sự việc giống như trước đây chim lạ đã nói với tôi. Chim lạ đi rồi, hai vợ chồng anh tôi hí hửng về nhà may một cái túi nhưng không phải ba gang như chim lạ bảo mà rộng đến mười hai gang.
Sáng hôm sau chim lạ đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu ngọc ngà vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, đều nhét vào rồi ì ạch lôi cái túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Nặng quá, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên được. Lúc bay qua biển, gặp một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh hất anh tôi cùng vàng rơi xuống biển sâu.
Tôi rất buồn vì cái chết của anh tôi nhưng nghĩ cho cùng đó cũng chính là học cho những kẻ tham lam, ích kỉ như lời ông cha đã dạy “tham thì thâm”.
Gia đình là một gia đình nông dân nghèo, có hai người con là tôi và một người anh trai. Bố mẹ tôi đã mất từ khi tôi mới lấy vợ được 3 năm, sau khi chung sống với vợ chồng anh tôi được không lâu thì họ bắt đầu không muốn cho vợ chồng tôi ở chung bèn chia gia tài. Vì là con trưởng nên vợ chồng anh tôi chiếm hết tài sản quý giá, chỉ để lại cho vợ chồng tôi một mảnh vườn nhỏ và một cây khế. Là em, tôi không dám đòi hỏi hay phàn nàn gì cả, chỉ đành vui vẻ chấp nhận và cùng vợ dọn đến sống ở một túp lều nhỏ ở góc vườn.
Ngày tháng dần trôi, đến mùa khế ra quả, bỗng nhiên có một con chim lớn bay đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi tiếc lắm bèn than thở:
– Chim ơi! Cả gia tài nhà tôi chỉ có mỗi cây khế này là đáng giá, chim ăn hết thì tôi biết trông cậy vào đâu!
Con chim liền nói:
– Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng!
Nghe chim nói vậy tôi cũng không tin, nhưng không còn cách nào khác, tôi đành về nhà bảo vợ may cái túi như lời chim dặn. Ngày hôm sau chim chở tôi bay ra một hòn đảo ở ngoài khơi xa, trên đảo có rất nhiều vàng bạc châu báu. Theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi quay trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá và giàu có.
Vợ chồng anh tôi thấy tôi đột nhiên phát tài, ngày nào cũng sang chơi để gặng hỏi, tôi đành phải kể hết mọi chuyện. Thế là vợ chồng anh tôi năn nỉ đổi toàn bộ gia tài của họ để lấy cây khế. Thương anh, tôi đành phải đồng ý.
Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ ở gốc cây chờ con chim ấy đến. Rồi chim cũng đến ăn. Sự việc xảy ra giống hệt như trước đây. Sau khi chim bay đi, vợ chồng anh tôi vui mừng về nhà may một cái túi rộng đến mười hai gang.
Sáng hôm sau chim đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham lam, anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, rồi ì ạch lôi cái túi vàng và tấm thân nặng trịch leo lên lưng chim. Do quá nặng, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên. Lúc bay qua biển, gặp phải một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh làm anh tôi cùng túi vàng rơi xuống biển sâu.
Gia đình tôi có hai anh em trai, tôi là út. Bố mẹ tôi đã theo về với tổ tiên hơn mười năm nay. Tôi ở với anh được một thời gian thì anh tôi lấy vợ. không muốn cho tôi ở chung, họ bèn chia gia tài. Lợi dụng quyền thế của mình, hai vợ chồng chiếm hết tài sản quý giá, chỉ đế lại cho tôi một mảnh nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Là phận em, tôi không đòi hỏi gì cả, và cũng chẳng phàn nàn, chỉ lo làm thuê cuốc mướn kiếm sông qua ngày.
Đến mùa khế ra qua, bỗng nhiên có một con chim lạ đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi xót ruột lắm bèn than thở cùng chim:
– Chim ơi! Cơ nghiệp nhà tôi chỉ có mỗi cây khế, chim ăn hết, tôi biết trông cậy vào đâu!
Chim lạ liền nói:
– Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
Thế rồi hôm sau chim lạ đưa tôi đi ra một hòn đảo ở tít ngoài khơi đầy vàng châu báu. Y theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi chim trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá, giàu có.
Biết chuyện, vợ chồng anh tôi ngày nào cũng sang nhà tôi năn nỉ xin đổi bộ gia tài để lấy cây khế. Thương anh, tôi đồng ý đổi. Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ chực ở gốc cây chờ chim lạ đến. Rồi chim lạ cũng đến ăn. Sự việc giống như trước đây chim lạ đã nói với tôi. Chim lạ đi rồi, hai vợ chồng anh tôi hí hửng về nhà may một cái túi nhưng không phải ba gang như chim lạ bảo mà rộng đến mười hai gang.
Sáng hôm sau chim lạ đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu ngọc ngà vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, đều nhét vào rồi ì ạch lôi cái túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Nặng quá, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên được. Lúc bay qua biển, gặp một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh hất anh tôi cùng vàng rơi xuống biển sâu.
Tôi rất buồn vì cái chết của anh tôi nhưng nghĩ cho cùng đó cũng chính là học cho những kẻ tham lam, ích kỉ như lời ông cha đã dạy “tham thì thâm”.