Kể về 1 việc làm mà mình đã làm cho bố mẹ buồn hoặc vui và lập dàn ý cho bài văn .
Giúp mình nhà mọi người mình cần gấp .
Mình hứa sẽ vote 5 sao mà .
Kể về 1 việc làm mà mình đã làm cho bố mẹ buồn hoặc vui và lập dàn ý cho bài văn .
Giúp mình nhà mọi người mình cần gấp .
Mình hứa sẽ vote 5 sao mà .
Tôi luôn được bố mẹ quan tâm dạy dỗ và dạy cho những điều hay lẽ phải, bố mẹ luôn chỉ bảo phải luôn biết giúp đỡ người khác mà học đức tính trung thực. Qua câu chuyện này tôi càng thấm thía hơn lời dạy của bố.
Hôm nay trường được nghỉ học sớm, tôi cùng đám bạn tụ tập. Tôi đi bộ từ nhà tôi đến nhà bạn trên đường đi, chợt tôi thấy cái gì đen đen ở trên đường. Tôi chạy lại xem, thì ra đó là một chiếc ví trong đó toàn tiền 500 nghìn và 200 nghìn. Tôi giật mình vì lần đầu nhìn thấy số tiền lớn đến thế. Ý nghĩ ban đầu là sẽ giữ nhưng ngay sau đó nghĩ đến lời của bộ thì tôi lại lưỡng lự.
Nhặt được tiền nhưng tôi không hề vui chút nào thay vào đó là sự lo lắng, bồn chồn, bất an. Bỗng dưng, đầu tôi lại nảy ra một ý nghĩ: “Mà không biết cái ví đó là của ai? họ làm gì mà có nhiều tiền vậy? Không biết họ dùng số tiền này để làm gì nữa? Họ có đang đi tìm chiếc ví này không?” nhiều câu hỏi xuất hiện.
Đi chơi về nhà bố mẹ tôi đang làm việc của họ,mẹ tôi thì ngồi ở cái may may,bố tôi thì đang xem ti vi. Tôi kể ra cho bố mẹ tôi về chuyện tôi nhặt được chiếc ví.Bố mỉm cười lại xoa đầu tôi.Bố nói với tôi rằng: “Con ngoan lắm,bố rất tự hào về con”.Còn mẹ tôi thì nhìn tôi và bảo: “Con lớn quá rồi đấy con à!”.Tôi vui lắm, trong lòng tôi đã nhẹ nhõm được phần nào.
Bố và tôi cầm chiếc ví đi nộp cho bác trưởng thôn, bác trưởng thôn đã gọi loa cho cả làng tôi biết. Sau khi báo tin được 20 phút thì bác Nam, cùng xóm với tôi lao chiếc xe máy vào nhà bác trưởng thôn. Bác Nam trình bầy sự việc với bác trưởng thôn và bố tôi và xin lại chiếc ví. Bác quay sang cảm ơn tôi, tôi ngượng nghịu lí nhí: “Dạ, cháu cũng có làm được việc gì to tác lắm đâu bác”. Bác Nam, bác trưởng thôn và bố tôi cùng phá lên cười. Rồi bác Nam rút từ trong ví ra 100 nghìn đưa cho tôi, tôi không lấy, tôi từ chối mãi nhưng không được, tôi đưa mắt nhìn bố tôi, bố tôi gật đầu nói: “Thế thì con cứ cầm lấy đi, không bác lại buồn”. Tôi nhẹ nhàng cầm lấy đồng tiền của bác. Tuy nó ít hơn so với số tiền mà tôi nhặt được nhưng với tôi sao nó to lớn đến thế, nó làm tôi vui sướng quá đi.
Việc làm của tôi hôm nay tuy nhỏ nhoi nhưng lại rất ý nghĩa và quan trọng là bố mẹ tôi rất vui vì hành động này. Tôi vẫn luôn cố gắng vâng lời bố với những bài học bổ ích đã được học.
a. mở bài
– Giới thiệu về một việc mà em đã làm khiến bố mẹ vui lòng
b. Thân bài
– Hoàn cảnh xảy ra sự việc:
+ Thời gian, địa điểm (ví dụ: Vào sáng sớm trên con đường tới trường)
+ Khi đó em đang làm gì? (Ví dụ: đang trên đường tới trường)
+ Em gặp sự việc gì? (Ví dụ: một bà lão đang đi bộ qua đường, rác vứt bừa bãi)
– Diễn biến của sự việc:
+ Thái độ, hành động và lời nói của em (ví dụ: em thấy thương cho bà lão và ngỏ ý giúp bà qua đường
– Thái độ của bố mẹ khi biết việc làm của em: Khen ngợi và khích lệ em phát huy hơn nữa những việc làm tốt
c. Kết bài
Bài học em rút ra được từ việc làm của mình
2. Lập dàn ý Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng, mẫu số 2:
a. Mở bài
– Giới thiệu em đã giúp bố mẹ làm việc gì, hoàn cảnh nào, thời gian nào: Vào chủ nhật, bố đi vắng, mẹ ốm; em giúp bố mẹ làm việc nhà.
b. Thân bài: Nêu diễn biến câu chuyện
– Sau bữa trưa, mẹ bị đau đầu, bố phải tới cơ quan có việc đột xuất.
– Em xoa trán, xoa đầu giúp mẹ.
– Giúp bố nấu cơm tuy chỉ là những công việc đơn giản, nhẹ nhàng: Nhặt rau, vo gạo…
c. Kết bài
– Nêu kết thúc câu chuyện: Mẹ đã khỏi ốm, bố mẹ khen em ngoan vì biết giúp đỡ bố mẹ.
– Suy nghĩ của em: Em rất vui vì đã làm được việc tốt đỡ đần bố mẹ em.
II. Bài Văn Mẫu Kể Về Một Việc Em Đã Làm Khiến Bố Mẹ Vui Lòng
1. Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng, mẫu số 1 (Chuẩn):
Hôm nay cũng giống như mọi ngày em đi học nhưng có khác hơn một chút vì trên đường tới trường em đã làm được một việc tốt khiến cho bố mẹ em rất vui lòng.
Trên con đường tới trường của em có khá đông xe cộ qua lại, càng vào giờ cao điểm đi học, đi làm thì xe cộ càng đông, xe máy, xe đạp rồi ô tô to nhỏ cứ thế phóng nhanh luồn lách lao vút trên đường. Những bạn nhỏ đi học bằng xe đạp như em phải đi sát vào lề đường để tránh bị xe khác va vào, thế mà vẫn có bạn bị ngã vì bị xe máy va phải. Bạn nữ đi xe đạp màu tím cách em chừng mấy mét, bạn đi rất chậm và rụt rè lo sợ, vì đường đông xe nên bạn bị một xe máy va vào, tay lái yếu khiến cả người lẫn xe đổ ra đường. Em đi ngay sau liền đạp nhanh tới, dựng xe gọn vào lề rồi chạy lên đỡ bạn nữ dậy và dựng xe của bạn lên. Cú ngã có vẻ khiến bạn rất đau không đi xe tiếp được, em liền bảo bạn gửi xe vào bãi gửi xe gần đó rồi lên xe em chở tới trường cho kịp giờ học. Ban đầu bạn còn ngần ngại nhưng vì đau lại sợ muộn học nên đã đồng ý, thế là chúng em cùng đi tới trường. Chiều về bạn đã gọi bố mẹ đón và không quên cảm ơn em, bố mẹ cũng khen em rất tốt bụng, biết giúp đỡ người khác là việc tốt đáng tuyên dương.
Em cũng rất vui khi giúp đỡ được điều gì đó cho bất cứ ai, hy vọng mỗi người đều luôn sẵn lòng giúp đỡ những người xung quanh mình dù chỉ là những điều nhỏ nhặt.
nhớ trả ^^