Kể về kỉ niệm tuổi học trò
Mấy bạn làm dạng dàn ý giúp mình nha
0 bình luận về “Kể về kỉ niệm tuổi học trò
Mấy bạn làm dạng dàn ý giúp mình nha”
I. Mở bài – Giới thiệu một kỉ niệm đáng nhơ – ấn tượng của bạn về kỉ niệm đó Chiều nay đi học về, trên đường về tôi gặp một cơn mưa và dừng lại trú mưa. Nhìn những hạt mưa bay bay cùng với những làn gió nhẹ thôi qua, chợt những kỉ niệm về mưa của tôi ùa về. có một kỉ niệm mà tôi nhơ nhất đó là năm cấp một. một lần đi chơi tôi đã dầm mưa và bị ốm cho nên phải nghỉ học. ba mẹ tôi bận việc nên không có nhà, và người chăm sóc tôi là cô giáo của tôi.
II. Thân bài 1. Miêu tả sơ nét về người mà làm nên kỉ niệm với bạn – Hình dạng – Tuổi tác – Đặc điểm mà bạn ấn tượng – Tính cách và cách cư xử của người đó 2. Giới thiệu kỉ niệm – Đây là kỉ niệm buồn hay vui – Xảy ra trong hoàn cảnh nào, thời gian nào 3. Kể lại tình huống, hoàn cảnh xảy ra câu chuyện. – Kỉ niệm đó lien qua đến ai – Người đó như thế nào? 4. Diễn biến của câu chuỵen – Nêu mở đầu câu chuyện và diễn biến như thế nào – Trình bày đỉnh điểm của câu chuyện – Thái độ, tình cảm của nhân vật trong chuyện 5. Kết thúc câu chuyện – Câu chuyện kết thúc như thế nào – Nêu suy nghĩ và cảm nhận của bạn qua câu chuyện.
III. Kết bài Câu chuyện là một kỉ niệm đẹp thời cắp sách đến trường. nó đã cho em một bài học qui giá và em sẽ không bao giờ quên kỉ niệm này.
Tham khảo: Nhiều năm đã trôi qua nhưng trong lòng tôi vẫn còn giữ mãi khoảng trời thơ ấu ngày nào. Thật vậy!Làm sao có thể quên được những vui buồn thuở ấy bên mẹ, bên cha và cuộc sống khó khăn vất vả trăm bề.
Thân bài: *Biểu cảm về nỗi buồn:
– Gia đình khó khăn, thiếu thốn…
– Mẹ cha vất vả thức khuya dậy sớm…
– Không có quần áo đẹp…
– Thèm những đồ ăn ngọn nhưng…
– Bị bạn bè coi thường…
– Không có đồ chơi…
*Biểu cảm về niềm vui:
– Tuy nghèo nhưng căn phòng đầy ấp tiếng cười…
– Mỗi lần mẹ đi chợ về mua bánh …(những chiếc kẹo nhỏ nhưng… ăn ngon, vui mừng…)
– Bố đi làm vẫn không quên ngày sinh nhật (chiếc bánh kem nhỏ không đủ một người ăn, vài ngọn nến lung linh nhưng sao mà vui thế!)
– Bố mẹ luôn động viên, nhắc nhở dạy bảo… con đạt điểm 10 vui về khoe, mẹ vui, bố cười…
– Mỗi đêm, mẹ thường kể chuyện con nghe, đưa con vào thế giới những câu chuyện thần tiên…
– Niềm vui trẻ thơ là những đồ chơi do bố tự làm…
*Biểu cảm trực tiếp
– Giờ đã lớn…
– Cuộc sống khá hơn…
– Nhưng không còn những niềm vui như thuở ấy…
– Bố mẹ tất bật tiếp khách, công tác…
– Quên hỏi thăm con…
– Bố không còn làm lồng đèn…
– Sinh nhật đôi khi bị quên…
Chính vì thế mà tôi thèm trở lại thuở trước đây….
Kết bài: – Những vui buồn ấy là kỉ niệm đẹp của tuổi thơ mà suốt đời tôi không thể nào quên. Đó còn là hành trang…
– Nếu có một điều ước tôi xin ước “Cho tôi một vé về lại tuổi thơ”…
I. Mở bài
– Giới thiệu một kỉ niệm đáng nhơ
– ấn tượng của bạn về kỉ niệm đó
Chiều nay đi học về, trên đường về tôi gặp một cơn mưa và dừng lại trú mưa. Nhìn những hạt mưa bay bay cùng với những làn gió nhẹ thôi qua, chợt những kỉ niệm về mưa của tôi ùa về. có một kỉ niệm mà tôi nhơ nhất đó là năm cấp một. một lần đi chơi tôi đã dầm mưa và bị ốm cho nên phải nghỉ học. ba mẹ tôi bận việc nên không có nhà, và người chăm sóc tôi là cô giáo của tôi.
II. Thân bài
1. Miêu tả sơ nét về người mà làm nên kỉ niệm với bạn
– Hình dạng
– Tuổi tác
– Đặc điểm mà bạn ấn tượng
– Tính cách và cách cư xử của người đó
2. Giới thiệu kỉ niệm
– Đây là kỉ niệm buồn hay vui
– Xảy ra trong hoàn cảnh nào, thời gian nào
3. Kể lại tình huống, hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.
– Kỉ niệm đó lien qua đến ai
– Người đó như thế nào?
4. Diễn biến của câu chuỵen
– Nêu mở đầu câu chuyện và diễn biến như thế nào
– Trình bày đỉnh điểm của câu chuyện
– Thái độ, tình cảm của nhân vật trong chuyện
5. Kết thúc câu chuyện
– Câu chuyện kết thúc như thế nào
– Nêu suy nghĩ và cảm nhận của bạn qua câu chuyện.
III. Kết bài
Câu chuyện là một kỉ niệm đẹp thời cắp sách đến trường. nó đã cho em một bài học qui giá và em sẽ không bao giờ quên kỉ niệm này.
Mở bài:
– Giới thiệu về những vui buồn tuổi thơ.
– Những tâm tư tình cảm của mình mỗi khi nhớ lại…
Tham khảo: Nhiều năm đã trôi qua nhưng trong lòng tôi vẫn còn giữ mãi khoảng trời thơ ấu ngày nào. Thật vậy!Làm sao có thể quên được những vui buồn thuở ấy bên mẹ, bên cha và cuộc sống khó khăn vất vả trăm bề.
Thân bài:
*Biểu cảm về nỗi buồn:
– Gia đình khó khăn, thiếu thốn…
– Mẹ cha vất vả thức khuya dậy sớm…
– Không có quần áo đẹp…
– Thèm những đồ ăn ngọn nhưng…
– Bị bạn bè coi thường…
– Không có đồ chơi…
*Biểu cảm về niềm vui:
– Tuy nghèo nhưng căn phòng đầy ấp tiếng cười…
– Mỗi lần mẹ đi chợ về mua bánh …(những chiếc kẹo nhỏ nhưng… ăn ngon, vui mừng…)
– Bố đi làm vẫn không quên ngày sinh nhật (chiếc bánh kem nhỏ không đủ một người ăn, vài ngọn nến lung linh nhưng sao mà vui thế!)
– Bố mẹ luôn động viên, nhắc nhở dạy bảo… con đạt điểm 10 vui về khoe, mẹ vui, bố cười…
– Mỗi đêm, mẹ thường kể chuyện con nghe, đưa con vào thế giới những câu chuyện thần tiên…
– Niềm vui trẻ thơ là những đồ chơi do bố tự làm…
*Biểu cảm trực tiếp
– Giờ đã lớn…
– Cuộc sống khá hơn…
– Nhưng không còn những niềm vui như thuở ấy…
– Bố mẹ tất bật tiếp khách, công tác…
– Quên hỏi thăm con…
– Bố không còn làm lồng đèn…
– Sinh nhật đôi khi bị quên…
Chính vì thế mà tôi thèm trở lại thuở trước đây….
Kết bài:
– Những vui buồn ấy là kỉ niệm đẹp của tuổi thơ mà suốt đời tôi không thể nào quên. Đó còn là hành trang…
– Nếu có một điều ước tôi xin ước “Cho tôi một vé về lại tuổi thơ”…