kể về mẹ của em khi em bị ốm giúp em với ạ yêu cầu viết thật dài và ko copy mạng, ai copy thì em sẽ báo cáo đó ạ

kể về mẹ của em khi em bị ốm
giúp em với ạ
yêu cầu viết thật dài và ko copy mạng, ai copy thì em sẽ báo cáo đó ạ

0 bình luận về “kể về mẹ của em khi em bị ốm giúp em với ạ yêu cầu viết thật dài và ko copy mạng, ai copy thì em sẽ báo cáo đó ạ”

  1.                                                                 Bài làm

     Trong gia đình, em yêu tất cả các thành viên nhưng người mà em yêu nhất, chăm sóc em từ nhỏ đến lớn chính là mẹ.

     Năm nay mẹ em 40 tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Khuôn mặt trái xoan với mái tóc dài ngang vai trông thật đẹp. Vóc dáng cân đối nên mẹ mặc áo hay quần đều tuyệt vời. Đặc biệt nhất là đôi mắt chan chứa rất nhiều tình yêu thương lớn lao của mẹ đã dành cho em. Mẹ là một người phụ nữ đảm đang và hết lòng vì gia đình, mẹ không bao giờ quản ngại chuyện thức khuya , dậy sớm để lo cho cả nhà. Mẹ luôn dạy em những điều hay,ý nghĩa trong cuộc sống, cái gì nên làm, cái gì không nên làm. Dù mẹ có rất nhiều công việc trên công ty cần phải hoàn thành nhanh nhưng mẹ vẫn dành một ít thời gian để giảng cho em những bài khó. Nhưng từ những lời ru hay phải thức khuya để giảng những bài khó đó thì có một lần mà em vẫn còn rất nhớ cho đến bây giờ là: Một hôm, em đang trên đường đi học về thì trời bỗng mưa rất to làm ướt hết quần áo. Đêm hôm đó, em bắt đầu bị sốt nặng , mẹ nhìn em đầy lo lắng. Mẹ sờ vào trán em. Ôi! Bàn tay thật ấm áp, mềm mại làm sao!. Mẹ liền đo nhiệt độ cho em và chườm khăn lên trán. Sau đó, mẹ ra ngoài mua một bát cháo nóng về cho em ăn. Mẹ thổi cháo vừa từ đút ăn. Mẹ cho tôi uống thuốc và động viên em ráng khỏi bệnh để còn lên trường gặp bạn bè , thầy cô giáo. Đêm hôm ấy, mẹ tận tụy chăm sóc em nên em mới biết rằng mỗi khi em ốm thì mẹ càng vất vả hơn. Dù mệt cỡ nào thì tôi vẫn nhìn thấy nếp quầng thâm trên mắt mẹ, tóc thì lòa xòa với những giọt mồ hôi ở trên trán. Cứ thế, đêm hôm đó mẹ đã thức suốt đêm để chăm sóc từng li từng tí với đôi mắt hiền dịu ấy như ngân ngấn nước. Sáng hôm sau, trời cuối cùng cũng đã tạnh mưa. Những tia nắng đầu tiên chiếu vào khe cửa phòng với những con chim hót líu lo làm em bỗng bừng tỉnh giấc và điều đầu tiên em thấy là người mẹ của mình vì quá mệt mỏi nên đã nằm ngủ thiếp bên cạnh em. Em chợt thấy bàn tay của mẹ em trước đây rất mềm mại, hồng hào nhưng giờ đây, chỉ sau một đêm thì sự vất vả đã làm cho bàn tay của mẹ em trở nên gầy đi nhiều hơn , xanh xao và thô ráp. Càng nhìn, em càng thấy rất yêu mẹ của mình biết bao. Sáng hôm ấy, khi mẹ thức dậy, em vô cùng áy náy,không biết làm gì đi chăng nữa ngoài xin lỗi mẹ đã làm cho mẹ phải chịu nhiều đau khổ vì em. Nhưng mẹ bảo” Không sao, mẹ ổn mà” nhưng lời nói ấy làm cho em biết rằng thật ra mẹ đã rất mệt mỏi nhưng mẹ đã cố gắng nói vậy để em khỏi lo lắng. Em cảm ơn mẹ vì tình yêu thương vô bờ bến mẹ đã dành cho em. 

      Đó là một người mẹ đã chịu nhiều vất vả , nhọc nhằn luôn chăm chút cho em và gia đình. Mẹ là tất cả đối với em. Em rất yêu mẹ. Con sẽ cố gắng học giỏi , vâng lời mẹ để không phụ lòng mẹ

                                  nhớ vote 5 sao, cảm ơn, xin hay nhất cho mình nha

    chúc bạn học tốt

    Bình luận
  2. Chúng ta đều được lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Từ những lời ru, những cái xoa đầu, đến những cái rém chăn cho đỡ lạnh, không ai khác mẹ luôn là người quan tâm chi chút đến từng điều nhỏ nhặt. Đặc biệt mỗi lúc ta bị ốm, thì sự lo lắng của mẹ càng cao cả hơn bao giờ hết.
     Đó là hôm gió mùa về, trời nổi gió to và rét lạnh. Nhưng hôm ấy mẹ lại bận đi công tác chưa về, em ở nhà lại tắm nước lạnh. Kết quả là hôm ấy em bị cảm lạnh. Mẹ đã thức suốt đêm để săn sóc cho em. Khuôn mặt mẹ đầy lo âu và xám ngắt, bởi chưa bao giờ mẹ để em bị ốm nặng như vậy.Nằm trên giường bệnh, em miên man vào giấc ngủ dài mệt mỏi. Thỉnh thoảng chỉ thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc gường, thoắt trông thấy thoắt biến mất. em cảm nhận như bàn tay của mẹ lúc nào cũng nắm lấy tay em, âu yếm vuốt ve để truyền cho em hơi ấm của tình mẫu tử. Tiếng đêm tĩnh mịch càng khiến nhịp thở hổn hển của mẹ rõ hơn. Chao ôi, lúc ấy em chỉ muốn ôm mẹ vào lòng, xin lỗi mẹ vì sự nghịch ngợm của mình. Bàn tay dịu dàng của mẹ nắm lấy bàn tay non nớt của em khiến hơi ấm lan tỏa mạnh mẽ hơn. em như được tiếp thêm sức mạnh nên hôm sau cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Sáng dậy, mặt trời đã lên cao, ngoài vườn lảnh lót tiếng chim vang. Mẹ choàng tỉnh dậy khi thấy em khẽ cử động tay, đôi mắt dài màu nâu ấy, hôm nay em mới có dịp được ngắm kĩ, nó thâm quầng và khô vì sự thiếu ngủ do phải làm việc mệt mỏi và hôm nay là vì chăm sóc em ốm nữa. em ôm mẹ vào lòng, hổn hển trong lời xin lỗi vì đã để mẹ nhọc lòng. Mẹ vuốt nhẹ mái tóc tơ và khẽ mỉm cười, nụ cười sau những lo lắng suốt đêm cho em đã khiến mẹ tươi tắn hơn. Cảm ơn mẹ vì tình yêu thương vô bờ bến mẹ đã giành cho con. Con yêu và xin lỗi mẹ.

    Mẹ ơi con yêu mẹ lắm ! Mẹ mãi là người mà con yêu thương nhất !

    chúc bạn học tốt nhé !

    Bình luận

Viết một bình luận