Kể về một lần em mắc lỗi ( bỏ học, nói dối, ko làm bài,…) Lm hộ mk nha mik chỉ mỗi là nói dối các bạn cố lm nha 8h là mk đi ngủ mất gòi Mk sẽ vote

Kể về một lần em mắc lỗi ( bỏ học, nói dối, ko làm bài,…)
Lm hộ mk nha mik chỉ mỗi là nói dối các bạn cố lm nha 8h là mk đi ngủ mất gòi
Mk sẽ vote cho 5* và câu trả lời hay nhất

0 bình luận về “Kể về một lần em mắc lỗi ( bỏ học, nói dối, ko làm bài,…) Lm hộ mk nha mik chỉ mỗi là nói dối các bạn cố lm nha 8h là mk đi ngủ mất gòi Mk sẽ vote”

  1. Trong quãng thời gian thơ ấu, hẳn trong chúng ta ai cũng có những kỉ niệm sâu sắc. Tôi cũng vậy, và kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi chính là lần tôi nói dối mẹ, bỏ học đi chơi điện tử. Mỗi lần nhớ lại tôi đều cảm thấy ân hận, day dứt.

    Sau mấy lần được cậu bạn thân rủ đi chơi điện tử, tôi đã trở thành một “tín đồ” của game. Để bạn trả tiền mãi mình cũng ngại. Nhưng tôi chẳng bao giờ có tiền trong túi cả, cũng chẳng thể bớt tiền ăn sáng được vì sáng nào mẹ tôi cũng luôn chuẩn bị bữa sáng thật chu đáo cho tôi. Hôm ấy, tôi đã nghĩ ra cách nói dối xin tiền mẹ mua sách tham khảo. Ngay từ buổi chiều đó, tôi đi học sớm và rẽ thẳng vào quán điện tử. Lúc đầu tôi chỉ định chơi một chút rồi mới đến trường học. Nhưng khi ngẩng lên đồng hồ đã 3 giờ chiều. “Thôi chết”, muộn quá, chuẩn bị hết tiết một và ra chơi. Mình đến trường bây giờ thì biết nói sao với cô giáo. “Thôi chơi tiếp, mai báo cáo với cô bị đau bụng không đi học được”.

    Yên chí với biện pháp đối phó đó, tôi tiếp tục say sưa. Tôi thấy rất vui vào buổi chiều hôm ấy. Các đối thủ bị hạ gục, vượt qua các chướng ngại vật liên tục được tăng cấp. Khi hết tiền thì là lúc các bạn đi học về. Tôi đạp xe về nhà. Về đến nhà, thấy cổng mở toang vẫn chưa thấy mẹ đâu. Chưa hết ngạc nhiên vì mẹ tôi là một người cẩn thận, dù sang nhà hàng xóm cũng khóa cửa. Ngay lúc đó mẹ về, mẹ thẫn thờ dắt xe vài nhà. Thấy tôi, khuôn mặt mẹ tái nhợt, đầm đìa mồ hôi và nước mắt mẹ bừng lên. Chẳng kịp dựng xe, mẹ đã liền buông tay ra khỏi xe đạp chạy ngay đến ôm trầm tôi: 

    _Con tôi đây rồi! Con đi đâu từ chiều đến giờ?

    _Ơ kìa con đã bảo mẹ là chiều nay trường con học mà.

    Tôi lúng túng nói với mẹ, không biết vì sao mẹ lại hỏi tôi vậy. Nghe tôi trả lời, mẹ sững người ra, buông tay, nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi sợ hãi nhắm mắt lại. Giọng mẹ trầm lại:

    _Con hãy nói thật với mẹ chiều nay con đã đi đâu?

    _Con…con…

    Thấy ánh mắt tuyệt vọng của mẹ, tôi không cất nổi nên lời. Chắc do mẹ đã biết hết sự thật. Tiếng mẹ nghẹn ngào vang lên:

    _Con có biết… khi cô giáo gọi điên về chiều nay con không đi học, mẹ đã lo lắng chạy hết mọi nơi tìm con không? Ôi trời đứa con trai mẹ tin tưởng bao lâu nay là đây sao?

    Từng lời mẹ nói với tôi như cứa vào tim. Mẹ mệt mỏi ngồi ngay xuống hè. Nước mắt vòng quanh, tôi chạy lại ôm mẹ:

    _Mẹ tha lỗi cho con nhé. Con hứa sau này không bỏ học đi chơi điện tử nữa.

    Mẹ ôm tôi vào lòng thủ thỉ:

    _Con đừng bao giờ tái phạm nữa nhé. Lần này mẹ sẽ tha thứ cho con.

    _Con xin nhận lỗi và hứa sửa lỗi.

    Mẹ cười:

    _Vậy giờ con hãy hành động đi.

    Tôi liền chạy ngay đến nhà lớp phó mượn sách.

    Kỉ niệm về lần mắc lỗi khiến mẹ lo lắng cho tôi một bài học sâu sắc: khi mắc lỗi ta nên biêt nhận lỗi để sửa lỗi. Và các bạn đừng mắc lỗi làm cho mẹ buồn như tôi nhé!

    Bình luận

Viết một bình luận