Khi quan sát các cây ngoài thiên nhiên, người ta có nhận xét sau:
– Cây mọc ở nơi đất khô cạn, nắng gió nhiều (ví dụ: trên đồi trống) thường có rễ ăn sâu hoặc lan rộng và nông, thân thấp, phân nhiều cành, lá thường có lông hoặc sáp phủ ngoài.
– Trong khi đó cây mọc ở nơi râm mát và nhiều ẩm (ví dụ: trong rừng rậm hay trong thung lũng) thân thường vươn cao, các cành tập trung ở ngọn.
– Bởi vì để cây có thể tìm kiếm nguồn nước, chất dinh dưỡng, hấp thụ được nhiều ánh sáng, hạn chế sự thoát hơi nước.
– Bởi vì để cây có thể thu nhận được nhiều ánh sáng.
– Cây mọc ở nơi đất khô cạn, nắng gió nhiều (ví dụ: trên đồi trống) thường có rễ ăn sâu hoặc lan rộng và nông, thân thấp, phân nhiều cành, lá thường có lông hoặc sáp phủ ngoài.
Giải thích: Những cây như vậy có rễ ăn sâu và lan rộng vì để chúng có thể đứng vững và tìm nguồn nước, thân thấp và phân nhiều cành để cây có thể lấy được nhiều sương đêm hơn, lá có lông hoặc sáp phủ ngoài để hạn chế sự thoát hơi nước qua lá
– Trong khi đó cây mọc ở nơi râm mát và nhiều ẩm (ví dụ: trong rừng rậm hay trong thung lũng) thân thường vươn cao, các cành tập trung ở ngọn.
Giải thích: Điều này giúp những cây sống ở nơi râm mát và nhiều ẩm có thể nhận được nhiều ánh sáng hơn, giúp cho việc quang hợp tốt