Khi sắp hoàn thành việc tạo lập loài người, Thượng Đế họp mặt tất cả muôn loài và nói: “Ta còn một món quà tặng đặc biệt dành cho tất cả loài người nhưng ta muốn giấu họ, ta muốn ban cho họ chỉ khi họ đã sẵn sằng. Đó chính là khả năng sáng tạo”.
Đại bàng nói: “Hãy trao nó cho ta, ta sẽ đem nó lên mặt trăng”.
Thượng Đế đáp: “Không được, sẽ có một ngày loài người cũng lên đến đó và tìm thấy nó thôi !”.
Cá hồi nói: “Ta sẽ chôn nó ở đáy đại dương”.
Ngài lắc đầu: “Không đâu, họ cũng sẽ tìm đến đó dễ dàng”.
Trâu nói: “Ta sẽ chôn nó trong đồng bằng mênh mông”.
Thượng Đế vẫn chưa bằng lòng: “Họ sẽ khoan sâu vào lòng đất, dù là ở đâu họ cũng nhanh chóng tìm ra nó!”.
Mẹ Đất lúc đó mới nhẹ nhàng chỉ ra một chỗ: “Hãy đem khả năng sáng tạo giấu vào bên trong mỗi con người.”
Và Thượng Đế đồng ý.
1)Việc thượng đế không đồng ý với kiến nghị của đại bàng cá hồi trâu chứng tỏ điều gì?
2) Câu nói của mẹ đất có hàm ý gì?
3)Hãy đặt nhan đề cho câu chuyện và lý giải cách đặt tên đó
1. Chứng tỏ Thượng Đế cảm thấy con người sẽ có sức mạnh vô hạn và người nghi ngại việc con người dễ dàng đạt được dù là ở bất kì một địa điểm cụ thể nào. Cn người biết trân trọng, chủ động đón nhận, phát huy, khơi dậy.. thì mới tìm thấy nó – sự sáng tạo.
2. Câu nói của mẹ Đất có hàm ý: con người chỉ khi sẵn sàng, nỗ lực thì mới tìm thấy. Và nó có trong tất cả con người chứ không chỉ ở những người có khả năng lên mặt trăng, đi vào lòng đất mới có.
3. Nhan đề: Sự sáng tạo
Vì điều xuyên suốt câu chuyện chính là sáng tạo. Và sáng tạo là điều tác giả gửi gắm trong mỗi con người – chúng ta cần và nên có