Làm thơ nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11.
Bạn nào có sẵn bài thơ nào thì cho mình xin với ạ, đời đời nhớ ơn… !
Các bạn mượn ý tưởng trên mạng rồi sửa cho khác là được! Nhớ là thơ đừng ngắn quá nha
Làm thơ nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11.
Bạn nào có sẵn bài thơ nào thì cho mình xin với ạ, đời đời nhớ ơn… !
Các bạn mượn ý tưởng trên mạng rồi sửa cho khác là được! Nhớ là thơ đừng ngắn quá nha
Thế hệ học sinh bao nhiêu đã đi qua
Thầy cô giáo vẫn một lòng ấp ủ
Những chồi non tiếp bước hóa trưởng thành
Không quản ngại công gò từng nét chữ
Bàn tay học trò run run trên trang vở
Cô mỉm cười nhìn đôi mắt tỏa long lanh
Những chồi non rồi sẽ lớn khôn
Ngày học sinh đi, cô ôm nỗi buồn cố gượng
Gượng cười lên chúc các em học tốt
Nhớ mãi ơn cô từ thuở biết đọc từ
Ngày nhà giáo tri ân thầy cô giáo
Con trở lại trường xưa bồi hồi xao xuyến
Cô giáo con đấy vẫn cười đẹp như ngày nào
Tay ôm đầy những bó hoa biếc thắm
Con lặng lẽ bước vào lớp cũ ngày xưa lắm
Tay ôm món quà, nước mắt cứ tuôn rơi
Nhớ cô lắm, nhớ cô biết mấy
Con đường con đi đã có cô soi đường
Khi con ngã có tay cô vực dậy
Cho con biết rằng tri thức có tình thương.
#mừng ngày nhà giáo Việt Nam.
Đi đường quên cả khổ lao
Công ơn trời bể gửi bao ơn tình
Thầy thì quên cả thân mình
Cô thì quên cả phận mình ở đâu
Chữ tình đã lặng đọng sâu
Mặt nước soi bóng công ơn cô thầy
Bên bờ suối vắng rạng người
Mát trong dòng nước trao ơn cô, thầy
Công thầy như núi trời cao
công cô như biển, ao sấu không bờ
Tiền không trả được công lao
Đỗ đạt mới trả lấp ao chữ tình.