Làm văn tả cảnh đêm trăng đẹp hộ tui nha, thank you
0 bình luận về “Làm văn tả cảnh đêm trăng đẹp hộ tui nha, thank you”
Thiên nhiên có biết bao sắc cảnh tươi đẹp, nào là vẻ đẹp rạng rỡ lúc bình minh, là sắc đỏ thâm trầm của những chiều hoàng hôn, là cái đẹp tươi mát của những con mưa hè vội vã, … Nhưng để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong em vẫn là bức tranh thiên nhiên trong một đêm trăng đẹp.
Tạm biệt màu đỏ của buổi hoàng hôn, chiều yaf qua đi nhường chỗ cho màn đêm sâu thẳm, huyền bí. Nhưng trên nền đen của trời khuya là ánh sáng dịu dàng, lấp lánh của vầng trăng rằm tròn trịa. Vầng trăng tròn đầy, viên mãn, tỏa ra ánh sáng vàng mềm mại, âu yếm chiếu xuống đất mẹ thiên nhiên, bao phủ lên vạn vật sắc màu dịu dàng, đằm thắm.
Dưới sự soi chiếu của vầng trăng đêm cùng ánh sáng le lói của sao trời, thiên nhiên dường như trở nên tươi tắn và mang vẻ đẹp diệu kì lạ thường.
Trăng chảy tràn trên tán cây cổ thụ, vỗ về từng tán lá, ngọn cây, trăng chiếu qua những kẽ lá, soi rọi cả những cành hoa ngọn cỏ bao bọc quanh những gốc cây to lớn. Trăng hòa cùng dòng chảy của con sông quê, soi mình dưới đáy nước long lanh, gợn lên những đường sóng màu vàng lấp lánh. Trăng soi xuống sân đình, nơi các cụ bà đang cười móm mém bên chén trà đang nguội lạnh, trăng chiếu sáng bàn cờ tướng của các cụ ông, trăng soi đường cho nụ cười trẻ thơ đang khúc khích vui đùa trò trốn tìm. Trăng thắp sáng con đường làng quanh co, là người bạn đồng hành của con trẻ trong những lúc rong chơi. Ánh trăng như một người ông hiền từ đang vỗ về, âu yếm đời sống tinh thần của vạn vật, là mái nhà ấm áp của chị Hằng, chú Cuội, là ngọn đèn bất diệt của mẹ thiên nhiên.
Những đêm trăng đẹp đã mang lại vẻ đẹp diệu kì, tươi tắn và đằm thắm đến nhường nào. Em rất thích ngắm nhìn vầng trăng đẹp đẽ, tròn trịa ấy. Nó đã trở thành một ấn tượng tuyệt mĩ trong tâm trí em.
Cái này mik mới trả lời nên giờ mik gắn lại cho bạn lun
Em đã ngắm trăng không biết bao lần. Khi từ góc sân nhà, khi từ cánh đồng lúa vàng nặng trĩu hạt, lúc lại từ góc sân đình, hay trên đường làng ngập bóng tre xanh…Nhưng không hiểu sao lần nào cũng vậy, khi ngắm trăng quê mình, em đều thấy trăng huyền ảo vầ quyến rũ vô cùng. Mỗi lần ngắm trăng là một lần em thấy mình thêm yêu quê hương hơn, gắn bó máu thịt với làng xóm mình hơn.
Bóng chiều đã tắt dần. Rặng cây, mái nhà, đường làng ngõ xóm mờ dần. Trời chập choạng rồi tối hẳn. Các gia đình đã lên đèn. Ánh sáng hắt qua cửa tạo thành những quầng sáng mờ trước thềm nhà. Ngoài sân giờ đây chẳng còn phân biệt được gì nữa, chỉ nghe tiếng rì rào của những ngọn tre vườn. Ngoài trời là một màn đêm bất tận hun hút. Trời đã tối hẳn rồi.
Bỗng phía sau rặng tre, một vầng sáng lấp ló, lúc ẩn lú hiện. trăng đã bắt đầu mọc rồi. Trăng nhè nhẹ trôi sau những rặng tre khẽ lay động theo chiều gió. Trăng như muốn chơi trò ú tim với mọi người. Trăng lên tới đầu, bầu trời dường như sáng dần lên tới đó. Trước mắt tôi tất cả cảnh vật như dâng biến màu trong bước chuyển huyền ảo lúc traawng lên.
Tôi nhìn lên vòm trời và bắt đầu nhận rõ từng ngôi sao lấp lánh. Càng nhìn tôi càng cảm thấy bầu trời nhiều so hơn. Chỗ nào cũng chi chít dày đặc. Toi thử đếm, nhưng đếm mãi không xuể. Phải có đến hàng nghìn, hàng vạn ngôi sao chứ không ít. Vầng trăng đang từ từ nhô lên khỏi lũy tre. Trăng lơ lửng như cái đĩa vàng giữa nền trời trong xanh. Khoảng trời đêm trở nên trong vắt, vời vợi.
Trăng bắt đầu lên cao. Trăng không còn lẩn trong các đám lá xanh rì củ rặng tre nữa. Giờ đây trăng lại luồn lách thỉnh thoảng láu mình trong những đám mây trắng, mảnh mai trôi trên nền trời. Trăng trải ánh sáng trên đường làng. Trăng dát bạc trên mặt nước. Trăng sáng lên trong sân mọi nhà. Trăng làm rạng rỡ hơn những khuôn mặt. Dưới ánh trâng tâm hồn tôi như thánh thản hơn, nhẹ nhõm hơn. Đâu đây vang len tiếng cười nói trong trẻo quanh chiếu gữa sân nhà. Câu chuyện học hành, chuyện đồng áng, chuyện mùa màng dưới trăng sôi nổi như không bao giờ cạn.
Trăng đêm nay sáng quá. Tôi và lũ bạn cùng lứa cứ mê mẩm ngắm mãi. Chúng tôi đua nhau đếm những ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời. Một ông sáng sao, hai ông sao sáng, ba ông sáng sao, bốn ông sao sáng…Tiếng tranh cãi, tiếng cười nói ríu rít. Đếm chán chúng tôi quay sang chơi chạy đuổi. chạy tới đâu, chúng tôi ai cũng đều thấy trăng chạy theo tới đó. Được một hồi lâu, thấm mệt, chúng tôi lại tụ tập giữa sân, ngước mắt nhìn bầu trời, dõi theo các vì sao. Đây là sông Ngân Hà, kia là ông Thần Nông …Rồi chúng tôi lại căng mắt đi tìm chú Cuội ngồi gốc cây đa. Trong con mắt của đám học trò chúng tôi, cả vũ trụ vầng vặc kia còn chứa đựng biết bao điều bí ẩn. Đêm trăng quê hương đối với bọn trẻ chúng tôi là thế đấy, tha hồ vui chơi chạy nhảy, tha hồ hò hét vang trời. Đêm trăng quê hương sao huyền diệu thế.
Đêm dần dần về khuya. Trăng càng ngày càng như xa hơn, cao hơn. Bọn trẻ chúng tôi cũng đứa nào về nhà đứa nấy. Trong thôn tiếng cười nói cũng vãn dần. Dường như xóm làng đang chìm vào giấc ngủ. Trên bầu trời hàng ngàn ngô sao lấp lánh. Ngoài vườn kia, những chú đom đóm vẫn lập lòe sáng trong kẽ lá đêm yên tĩnh nghe được cả những tiếng lá rơi. Từ đâu đó vọng lại như tiếng ếch kêu, tiếng côn trùng văng vẳng.
Đêm đã sâu hơn. Vầng trăng càng lên cao càng thu nhỏ lại giờ đây chỉ có vầng trăng thức cùng những làn gió lao xao ngoài phía vườn. Tôi chìm vào giấc ngủ đẫm ánh trăng cao.
Thiên nhiên có biết bao sắc cảnh tươi đẹp, nào là vẻ đẹp rạng rỡ lúc bình minh, là sắc đỏ thâm trầm của những chiều hoàng hôn, là cái đẹp tươi mát của những con mưa hè vội vã, … Nhưng để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong em vẫn là bức tranh thiên nhiên trong một đêm trăng đẹp.
Tạm biệt màu đỏ của buổi hoàng hôn, chiều yaf qua đi nhường chỗ cho màn đêm sâu thẳm, huyền bí. Nhưng trên nền đen của trời khuya là ánh sáng dịu dàng, lấp lánh của vầng trăng rằm tròn trịa. Vầng trăng tròn đầy, viên mãn, tỏa ra ánh sáng vàng mềm mại, âu yếm chiếu xuống đất mẹ thiên nhiên, bao phủ lên vạn vật sắc màu dịu dàng, đằm thắm.
Dưới sự soi chiếu của vầng trăng đêm cùng ánh sáng le lói của sao trời, thiên nhiên dường như trở nên tươi tắn và mang vẻ đẹp diệu kì lạ thường.
Trăng chảy tràn trên tán cây cổ thụ, vỗ về từng tán lá, ngọn cây, trăng chiếu qua những kẽ lá, soi rọi cả những cành hoa ngọn cỏ bao bọc quanh những gốc cây to lớn. Trăng hòa cùng dòng chảy của con sông quê, soi mình dưới đáy nước long lanh, gợn lên những đường sóng màu vàng lấp lánh. Trăng soi xuống sân đình, nơi các cụ bà đang cười móm mém bên chén trà đang nguội lạnh, trăng chiếu sáng bàn cờ tướng của các cụ ông, trăng soi đường cho nụ cười trẻ thơ đang khúc khích vui đùa trò trốn tìm. Trăng thắp sáng con đường làng quanh co, là người bạn đồng hành của con trẻ trong những lúc rong chơi. Ánh trăng như một người ông hiền từ đang vỗ về, âu yếm đời sống tinh thần của vạn vật, là mái nhà ấm áp của chị Hằng, chú Cuội, là ngọn đèn bất diệt của mẹ thiên nhiên.
Những đêm trăng đẹp đã mang lại vẻ đẹp diệu kì, tươi tắn và đằm thắm đến nhường nào. Em rất thích ngắm nhìn vầng trăng đẹp đẽ, tròn trịa ấy. Nó đã trở thành một ấn tượng tuyệt mĩ trong tâm trí em.
Cái này mik mới trả lời nên giờ mik gắn lại cho bạn lun
Học tốt
Em đã ngắm trăng không biết bao lần. Khi từ góc sân nhà, khi từ cánh đồng lúa vàng nặng trĩu hạt, lúc lại từ góc sân đình, hay trên đường làng ngập bóng tre xanh…Nhưng không hiểu sao lần nào cũng vậy, khi ngắm trăng quê mình, em đều thấy trăng huyền ảo vầ quyến rũ vô cùng. Mỗi lần ngắm trăng là một lần em thấy mình thêm yêu quê hương hơn, gắn bó máu thịt với làng xóm mình hơn.
Bóng chiều đã tắt dần. Rặng cây, mái nhà, đường làng ngõ xóm mờ dần. Trời chập choạng rồi tối hẳn. Các gia đình đã lên đèn. Ánh sáng hắt qua cửa tạo thành những quầng sáng mờ trước thềm nhà. Ngoài sân giờ đây chẳng còn phân biệt được gì nữa, chỉ nghe tiếng rì rào của những ngọn tre vườn. Ngoài trời là một màn đêm bất tận hun hút. Trời đã tối hẳn rồi.
Bỗng phía sau rặng tre, một vầng sáng lấp ló, lúc ẩn lú hiện. trăng đã bắt đầu mọc rồi. Trăng nhè nhẹ trôi sau những rặng tre khẽ lay động theo chiều gió. Trăng như muốn chơi trò ú tim với mọi người. Trăng lên tới đầu, bầu trời dường như sáng dần lên tới đó. Trước mắt tôi tất cả cảnh vật như dâng biến màu trong bước chuyển huyền ảo lúc traawng lên.
Tôi nhìn lên vòm trời và bắt đầu nhận rõ từng ngôi sao lấp lánh. Càng nhìn tôi càng cảm thấy bầu trời nhiều so hơn. Chỗ nào cũng chi chít dày đặc. Toi thử đếm, nhưng đếm mãi không xuể. Phải có đến hàng nghìn, hàng vạn ngôi sao chứ không ít. Vầng trăng đang từ từ nhô lên khỏi lũy tre. Trăng lơ lửng như cái đĩa vàng giữa nền trời trong xanh. Khoảng trời đêm trở nên trong vắt, vời vợi.
Trăng bắt đầu lên cao. Trăng không còn lẩn trong các đám lá xanh rì củ rặng tre nữa. Giờ đây trăng lại luồn lách thỉnh thoảng láu mình trong những đám mây trắng, mảnh mai trôi trên nền trời. Trăng trải ánh sáng trên đường làng. Trăng dát bạc trên mặt nước. Trăng sáng lên trong sân mọi nhà. Trăng làm rạng rỡ hơn những khuôn mặt. Dưới ánh trâng tâm hồn tôi như thánh thản hơn, nhẹ nhõm hơn. Đâu đây vang len tiếng cười nói trong trẻo quanh chiếu gữa sân nhà. Câu chuyện học hành, chuyện đồng áng, chuyện mùa màng dưới trăng sôi nổi như không bao giờ cạn.
Trăng đêm nay sáng quá. Tôi và lũ bạn cùng lứa cứ mê mẩm ngắm mãi. Chúng tôi đua nhau đếm những ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời. Một ông sáng sao, hai ông sao sáng, ba ông sáng sao, bốn ông sao sáng…Tiếng tranh cãi, tiếng cười nói ríu rít. Đếm chán chúng tôi quay sang chơi chạy đuổi. chạy tới đâu, chúng tôi ai cũng đều thấy trăng chạy theo tới đó. Được một hồi lâu, thấm mệt, chúng tôi lại tụ tập giữa sân, ngước mắt nhìn bầu trời, dõi theo các vì sao. Đây là sông Ngân Hà, kia là ông Thần Nông …Rồi chúng tôi lại căng mắt đi tìm chú Cuội ngồi gốc cây đa. Trong con mắt của đám học trò chúng tôi, cả vũ trụ vầng vặc kia còn chứa đựng biết bao điều bí ẩn. Đêm trăng quê hương đối với bọn trẻ chúng tôi là thế đấy, tha hồ vui chơi chạy nhảy, tha hồ hò hét vang trời. Đêm trăng quê hương sao huyền diệu thế.
Đêm dần dần về khuya. Trăng càng ngày càng như xa hơn, cao hơn. Bọn trẻ chúng tôi cũng đứa nào về nhà đứa nấy. Trong thôn tiếng cười nói cũng vãn dần. Dường như xóm làng đang chìm vào giấc ngủ. Trên bầu trời hàng ngàn ngô sao lấp lánh. Ngoài vườn kia, những chú đom đóm vẫn lập lòe sáng trong kẽ lá đêm yên tĩnh nghe được cả những tiếng lá rơi. Từ đâu đó vọng lại như tiếng ếch kêu, tiếng côn trùng văng vẳng.
Đêm đã sâu hơn. Vầng trăng càng lên cao càng thu nhỏ lại giờ đây chỉ có vầng trăng thức cùng những làn gió lao xao ngoài phía vườn. Tôi chìm vào giấc ngủ đẫm ánh trăng cao.
#CHÚC BẠN HỌC GIỎI