Lần đầu tiên cắp sách tới trường đầy bỡ ngỡ và xúc động. Ngôi trường thật lạ, không giống trường mẫu giáo của em. Nơi đây chắc chắn có bao nhiêu điều thú vị đang chào em khám phá. Hãy tả lại ngôi trường với tâm trạng ngạc nhiên và xúc động của ngày đầu tiên ấy.
Ngắn ngắn nha
Lần đầu tiên cắp sách tới trường đầy bỡ ngỡ và xúc động. Ngôi trường thật lạ, không giống trường mẫu giáo của em. Nơi đây chắc chắn có bao nhiêu điều
By Reagan
Tuổi học trò chính là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của những người đã và đang ngồi trên ghế nhà trường. Ở đó có thầy cô, bè bạn cùng với bao kỷ niệm đáng nhớ không thể phai mờ trong kí ức em.
Là một học sinh lớp 6 mới vào trường em đã có biết bao bỡ ngỡ. Tuy nhiên mái trường với các thày cô luôn yêu thương, tận tình giảng dạy đã cho em biết bao kiến thức, biết bao những kỉ niệm đáng nhớ trong những tháng ngày học tập đầu tiên tại ngôi trường cấp hai này – mái trường đã cho em nhiều kỉ niệm đáng nhớ.
Đến với mái trường thân yêu này, tình yêu thương, chăm sóc, sự chỉ của những người lái đò đã giúp những bạn học sinh lớp sáu như chúng em – những người còn đang bỡ ngỡ với bài vở, cách kiểm tra hoàn toàn khác cấp 1. Những bài giảng thú vị và ý nghĩa từ các thầy các cô cùng những hoạt động sôi nổi, bổ ích như: Phòng chống xâm hại tình dục ở trẻ em, Kiến thức sinh sản … đã giúp chúng em ngày càng trưởng thành. Không những vậy, các thầy cô còn luôn quan tâm, chăm sóc “những búp măng non” thật tỉ mỉ Mái trường mang tên vị nữ anh hùng Trưng Nhị đã giúp chúng em có được những kiến thức hay, cho chúng em những hoạt động đầy ắp tiếng cười nhu : Trung thu, giáo dục kĩ năng sống. Em không thể quên hình ảnh thầy cô say sưa giảng bài, nhớ những câu nói nhắc nhở, chỉ bảo chúng em về cách ứng xử trong cuộc sống. Con chỉ biết gửi tình cảm của mình qua những vần thơ :
“Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy.”
Ngôi trường này đã cho em cơ hội được học tập cùng với những thầy cô có trái tim ấm áp đầy lòng yêu thương với học trò. Chúng em đã có cơ hội tiếp thu kiến thức, kĩ năng và những hoạt động thật vui và ý nghĩa.
Thay lời kết em muốn nói : “Em yêu thầy cô và mái trường thân yêu rất nhiều”.
Trong mỗi chúng ta luôn luôn có những kỉ niệm đẹp về tuổi học trò nhưng kỉ niệm ấn tượng sâu sắc nhất đối với tôi là lần đầu tiên cắp sách tới trường.
Sáng hôm ấy, mẹ đưa tôi trên con đường dài và rộng.Đến nơi tôi bước xuống khỏi xe. Trước mắt là một ngôi trường cao, rộng.Trước mắt tôi hai trụ cổng như hai anh lính gác đang dang cánh tay để chào đón chúng tôi.Bước qua chiếc cổng, tôi thật ngỡ ngàng trước khung cảnh của trường. Trước mắt tôi là một khoảng sân rộng thênh thang với rất nhiều bồn hoa cây cảnh, những cây cổ thụ thì như những chiếc ô khổng lồ nghiêng mình tỏa bóng mát, dưới gốc cây có cả những chiếc ghế đá nữa. Lúc này rất đông học sinh nô đùa chạy nhảy hòa cùng với tiếng ve cuối mùa làm cho sân trương như nhộn nhịp hẳn lên. Nhìn quanh trường tôithấy cái gì cùng lạ lẫm, rộng lớn lạ thường, Giữa sân trường, cột cờ cao vời vợi với lá cờ đỏ sao vàng đang tung bay trong gió. Trường có ba dãy nhà với rất nhiều phòng học. Tôi ngơ ngác theo mẹ đi dạo quanh trường. Em chăng hiểu những phòng này để làm gì mà rộng thế. Qua lời giới thiệu của mẹ em đã hiểu được dãy nhà đối diện với cổng trường là dành cho thầy cô nghỉ ngơi sau mỗi giờ lên lớp. Còn hai dãy nhà hai bên là phòng học của các lớp. Mẹ còn cho tôi biết trường còn có cả phòng thư viện, phòng đội, phòng học tiếng anh, phòng tin học,… Lúc đó, tôi cũng chẳng hiểu nỗi trong phòng đó có gì và được dùng để làm gì. Rồi mẹ dẫn tôi tới một phòng học. Lớp học đầu tiên là ở tầng một, mẹ nói “Lớp học của con đây rồi”. Cũng như tôi mấy người bạn khác chỉ dám nép bên người thân. Ngước nhìn lên tôi thấy trước cửa lớp có một tấm biển đỏ, đó chính là tên lớp của tôi . Rồi tiếng trống cũng vang lên, tôi phải tạm xa mẹ theo cô giáo vào lớp. Bước vào lớp, mặc dù rất hồi hộp nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự rộng rãi và khang trang với những bộ bàn ghế được xếp rất ngay ngắn, thẳng hàng. Phía trên có một chiếc bàn màu xanh rất rộng. Phía trên chiếc bảng là ảnh Bác Hồ với nụ cười rất tươi đang nhìn chúng tôi trìu mến cùng với các khẩu hiệu mà mãi sau này tôi mới biết đọc nó. Lớp có một chiếc tủ nhưng không phải đựng đồ chơi mà để đựng sách vở và đồ dung học tập. Sau khi sắp xếp chỗ ngồi cho chúng tôi , cô giáo bất đầu hướng dẫn chúng tôi cách học và bắt đầu từ bài học đầu tiên với giọng nói nhẹ nhàng. Cô đã hướng dẫn chúng tôi cách đọc, cách viết những chữ cái đầu tiên, cô đã giúp chúng tôi hiểu được đến trường Tiểu học không phải để vui chơi, nô đùa như những ngày còn ở mẫu giáo nữa. Đến đây, chúng tôi sẽ được tham gia các hoạt động bổ ích. Sự ân cần, dịu dàng của cô đã giúp em quên đi sự lo lắng trong ngày đầu tiên cắp sách tới trường.
Dù cách đây gần 5 năm nhưng kỉ niệm của ngày đầu tiên ấy sẽ không bao giờ phai nhạt trong tôi. Dù sau này có ra sao tôi vẫn sẽ nhớ về nơi này- ngôi nhà thứ 2 của tôi.