Lập dàn ý cho đề văn:Nêu Cảm Nghĩ Về Thành Phố Quê Em (Văn Biểu Cảm Lớp 7)

Lập dàn ý cho đề văn:Nêu Cảm Nghĩ Về Thành Phố Quê Em (Văn Biểu Cảm Lớp 7)

0 bình luận về “Lập dàn ý cho đề văn:Nêu Cảm Nghĩ Về Thành Phố Quê Em (Văn Biểu Cảm Lớp 7)”

  1. Mở bài: Liên hệ trực tiếp bản thân để gợi mở về quê hương hoặc đi từ một bài ca dao, bài hát…Ví dụ: “Quê hương là chùm khế ngọt/cho con trèo hái mỗi ngày” Thuở nhỏ tôi thường được mẹ hát cho câu ca ngọt ngào ấy và lớn lên tôi mới hiểu lòng mình cũng nặng trĩu tình yêu với quê hương thân thuộc…

    Thân bài:

    1. Định nghĩa về quê hương theo cách hiểu của bản thân
    • Quê hương là nơi ta sinh ra, lớn lên, là nơi ta chập chứng bước những bước đầu tiên.
    • Là nơi có gia đình của ta, có những bạn bè, hàng xóm, mái trường…với biết bao kỉ niệm.
    • Là nơi dù đi đến đâu ta cũng muốn quay về.
    1. Biểu cảm về quê hương của chính mình
    • Quê hương em ở đâu, nơi đó là đồng bằng hay vùng núi, là nông thôn hay thành thị.
    • Cảm nghĩ những đặc trưng tiêu biểu của quê em về địa lí, lịch sử

    + Ví dụ: quê em là vùng đất trải dài theo con sông Cửu Long bốn mùa nước ngọt. Chẳng ai trong xóm em nhớ rõ người đầu tiên đã đặt chân lên vùng đất này và ghi những cái tên địa danh quen thuộc mà em vẫn nằm lòng. Chỉ biết rằng bao nhiêu thế hệ đã ngã xuống vì cuộc sống ấm no hôm nay….

    + Ba kể ngày xưa quê em chỉ là một vùng đồng bằng trù phú, nhiều cây trái nhưng đất nước càng phát triển, đô thị mọc lên và quê em giờ đây cũng là một thành phố lớn….

    • Cảm nghĩ về thiên nhiên, phong cảnh nơi em sống (chọn những nét tiêu biểu cho mỗi địa phương, ví dụ biểu cảm về thành thị thì rực rỡ ánh đèn, đường phố ngày rộng lớn, những khu vui chơi…Biểu cảm về nông thôn thì chọn loài cây, dòng sông, địa danh nổi tiếng như Bến Tre là xứ dừa, Cà Mau bạt ngàn tôm cá…
    • Cảm nghĩ về con người và lối sống của người dân quê em

    + Tính cách chân thành, hiếu khách, hào sảng của người Nam Bộ

    +Sự cần cù, tiết kiệm, giỏi giang của người miền Trung

    + Cảm nghĩ về tình làng nghĩa xóm của mọi người quê em.

    • Cảm nghĩ về vai trò, vị trí của quê hương đối với bản thân em

    + Những kỉ niệm tuổi học trò gắn với từng địa điểm, từng gương mặt quen thuộc

    + Quê hương đã dạy em bài học làm người phải trọng nghĩa tình, sống biết trước, biết sau.

    Kết bài: Biểu cảm trực tiếp về tình cảm mà em dành cho quê mình. Nguồn động lực mà quê hương đã mang lại cho em suốt cuộc hành trình vươn đến tương lai cùng mong ước và hứa hẹn

    Bình luận
  2. Đối với mỗi người con đi xa nhà xa quê thì cảm xúc và kí ức của họ luôn hướng về một nơi thân thương được gọi là quê hương. Có lẽ mỗi người chúng ta ai cũng có quê hương của chính mình, quê hương là một nơi nào đó mà nơi đó có thể ta được sinh ra hay lớn lên, là nơi cho ta nhiều kỉ niệm, nơi mang đến cho ta cảm giác ấm áp và thân thuộc, tin tưởng đến nỗi cho dù cuộc sống có chông chênh hay mệt mỏi ta vẫn luôn mong được trở về nơi đó để ta có một điểm tựa cho chính bản thân mình. Nhắc đến quê hương là nhắc đến tuổi thơ, nhắc đến những kỉ niệm tươi đẹp, nhắc đến một thời hồn nhiên và ngây thơ. Quê hương nơi mà ta luôn thuộc về và cũng là nơi luôn sẳn sàng giang tay chào đón ta. Tôi được sinh ra ở thành phố….. ( thành phố nào)Thành phố, nơi đó có ánh nắng của buổi ban mai với bầu không khí trong lành và mát dịu, có những đồng ruộng thẳng cánh cò bay, đâu đó là những chú trâu giữa những cánh đồng đang cầy cáy cùng với người nông dân. Trên những con đê nho nhỏ và hẹp ấy là những cậu nhóc cùng nhau thả diều hay những lần chơi đuổi bắt mà vô tình trượt chân xuống ruộng lúa toàn bùn đất lâu lâu lại thấy những cậu nhóc chăn trâu ngoài đồng rồi vừa chăn trâu vừa thả diều, có những hôm là buổi chiều tà mọi người cùng nhau dắt trâu về chuồng. Thành phố  là nơi mà tôi với những bạn bè cùng trang lứa mặc kệ gái trai cùng nhau trèo lên những cây ăn trái khi đến mùa, hái cho nhau những trái ngon nhất, là lúc tôi trên cây hái còn cậu thì ở bên dưới lấy áo hứng những trái ngọt lành đó. Thành phố  là nơi đưa chân những người con xa nhà lên thành thị để làm ăn để học tập mà chẳng biết đến khi nào mới về cũng chẳng biết lên thành thị sẽ như thế nào, là nơi mà mỗi người con, người xa quê đều nhớ đến và mong muốn tìm về. Đôi lúc sống giữa cuộc sống đầy vất vả và tấp nập ta lại chợt nghĩ đến những sự yên bình tại quê hương ấy cái sự đầm ấm và hạnh phúc khi mà cả làng cùng nhau sum họp và vui vầy cho một học sinh nghe tin đậu đại học là niềm hãnh diện của cả làng chứ không phải của riêng gia đình nào đó, là nơi có cây đa hàng nước, nơi thôn quê dân dã nhưng lại mang đậm tình yêu thương vô bờ, là nơi mà đồng tiền tuy khan hiếm nhưng tình cảm thì luôn chất chứa.Thành phố  là những ngày cuối năm ông bà cha mẹ đều mong ngóng con cháu chở về để gặp mặt để hội họp sau những năm xa cách mà chẳng biết con cháu sống ra sao có khổ cực hay không. Là nơi mà tất cả sự yêu thương đều được chia sẻ, tất cả lỗi lầm đều được tha thứ, là nơi đưa tâm hồn ta về với sự bình yên, về với yêu thương. Thành phố tôi chẳng giàu có cũng chẳng nhộn nhịp tấp nập, thành phố tôi là một nơi bình dị, là vùng nông thôn suốt những năm tháng đều phải chịu nắng mưa dãi dầu, cuộc sống tuy khó khăn nhưng tất cả rất yên bình và nhẹ nhàng không có sự cãi vả hay tranh dành, đó là nơi tôi được sinh ra và lớn lên là nơi in đậm kí ức tuổi thơ của tôi, in đậm dấu ấn về ông bà, về những người thân yêu mà tôi luôn mong mỏi tìm về.

    Bình luận

Viết một bình luận