Lựa chọn 1 đoạn trong văn bản “Trong lòng mẹ” chuyển từ ngôi thứ nhất sang ngôi thứ 3
0 bình luận về “Lựa chọn 1 đoạn trong văn bản “Trong lòng mẹ” chuyển từ ngôi thứ nhất sang ngôi thứ 3”
Khi được ngồi trong lòng mẹ
Khi được ngồi trong lòng mẹ, cảm nhận hơi ấm của mẹ, Hồng òa khóc nức nở khiến mẹ cũng sụt sùi theo:
– Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà
Khi nãy, cảm xúc lấn át khiến Hồng chưa nhìn kĩ được mẹ, giờ em mới thấy mẹ không còm cõi xơ xác như lời người họ nội kia nói. Hình ảnh mẹ hiện lên trong mắt em với vẻ đẹp thật hoàn hảo. Gương mặt mẹ vẫn tươi sáng với nước da mịn màng cùng đôi gò má hồng. Hồngdường như cảm nhận niềm sung sướng ấy đã khiến mẹ trong mắt em tươi đẹp như hồi sung túc. Trong lòng mẹ, Hồng tìm lại được biết bao cảm giác xưa kia đã bao lâu mất đi nay bỗng mơn man khắp da thịt. Hơi thở và hương từ quần áo của mẹ thật thơm tho biết mấy.
Những cảm xúc ngày còn bé trỗi dậy. Hồng thấy rằng phải bé lại để bàn tay mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm và gãi rôm ở sống lưng cho mới thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng. Cảm xúc lâng lâng khi được gặp mẹ, được mẹ vỗ về khiến Hồng quên đi dường như tất cả, quên mẹ hỏi em những gì. Câu nói của người cô chỉ chợt hiện ra trong đầu em rồi bị dòng cảm xúc vui sướg kia cuốn đi ngay.
Khi được ngồi trong lòng mẹ
Khi được ngồi trong lòng mẹ, cảm nhận hơi ấm của mẹ, Hồng òa khóc nức nở khiến mẹ cũng sụt sùi theo:
– Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà
Khi nãy, cảm xúc lấn át khiến Hồng chưa nhìn kĩ được mẹ, giờ em mới thấy mẹ không còm cõi xơ xác như lời người họ nội kia nói. Hình ảnh mẹ hiện lên trong mắt em với vẻ đẹp thật hoàn hảo. Gương mặt mẹ vẫn tươi sáng với nước da mịn màng cùng đôi gò má hồng. Hồngdường như cảm nhận niềm sung sướng ấy đã khiến mẹ trong mắt em tươi đẹp như hồi sung túc. Trong lòng mẹ, Hồng tìm lại được biết bao cảm giác xưa kia đã bao lâu mất đi nay bỗng mơn man khắp da thịt. Hơi thở và hương từ quần áo của mẹ thật thơm tho biết mấy.
Những cảm xúc ngày còn bé trỗi dậy. Hồng thấy rằng phải bé lại để bàn tay mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm và gãi rôm ở sống lưng cho mới thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng. Cảm xúc lâng lâng khi được gặp mẹ, được mẹ vỗ về khiến Hồng quên đi dường như tất cả, quên mẹ hỏi em những gì. Câu nói của người cô chỉ chợt hiện ra trong đầu em rồi bị dòng cảm xúc vui sướg kia cuốn đi ngay.