Lựa chọn 1 trong các nhân vật trong truyện người người con gái nam xương và miêu tả nội tâm của nhân vật đó (trực tiếp hoặc gián tiếp)
copy=????????
tham khảo thì dc
Lựa chọn 1 trong các nhân vật trong truyện người người con gái nam xương và miêu tả nội tâm của nhân vật đó (trực tiếp hoặc gián tiếp)
copy=????????
tham khảo thì dc
tôi là người người hàng xóm nhà họ trương tôi sẽ kể lại câu truyện này:
vũ nương là một người phụ nữ vẹn toàn hiêu sthaor vơi mẹ ck chung thuỷ với ck và là người mẹ đảm đang ,trương sinh là một kẻ con nhà hào phú ít học .vì mến dung hạnh nên trương sinh đã xin mẹ 100 lạng vàn đến cầu thân.hăn là kẻ vô hok lại có tính hay ghen nên vũ nương bao h cx phải khéo léo nhường nhịn vì hạnh phúc gia đình.rồi năm đó trương sinh phải đi lính lúc đó vũ nương đang có mang nên khi tiến ck đi cô ấy chỉ mong chồng bình an trở về chứ 0 ham vinh hoa phú quý .vì nhớ con nên mẹ cậu ta ốm nặng rùi mất trc khi mất bà vân luôn nói vũ nương là một người con gái ttoos hiếu thảo đảm đang và trương sinh cx sẽ chẳng phụ lòng cô cx như cố chẳng phụ lòng bà.lúc bà mất cô đã lo ma chay cho bà đàng hoàng.một mình nuôi con nhưng đâu thể thiếu cha nên khi đêm về cô thắp đền dầu và để lên bàn cho cái bbongs của mình chiếu lên tường một phần là để nguôi ngoai nỗi nhớ còn 1 phần là để con biết nó có cha.lúc trương sinh trở về khi bế bé đản đi thăm mộ mẹ bé đản có nói lời ngây thơ hỏi ông cx là cha tôi ư …bế đản cả.nói rồi máu ghen nổi lên về nhà đánh vợ ,hqang xóm chúng tôi can ngăn nhưng 0 thể .cô ấy đã tự vẫn tại sông hoàng giang trước khi chết nagf có nói lời thề kẻ bạc mệnh….phỉ nhổ .đc linh phi và phan lang giúp dỡ khi trương sinh lập đàn giải oan nàng đã trở về nói lời từ biệt .và nàng đã biến mất.thật thương cho vũ nương .
Những đức tính, phẩm chất của Vũ Nương được thể hiện trong các mối quan hệ của nàng với những người xung quanh: với hàng xóm láng giềng, với mẹ chồng, với chồng, với con. Phẩm chất ấy được khẳng định trong mọi hoàn cảnh: Trước khi lấy chồng, khi ở bên chồng và khi chồng đi vắng, một mình nuôi mẹ, nuôi con.
Vũ Nương là một người con gái vừa có nhan sắc, vừa thùy mị nết na. Chính vì thế Trương Sinh mới “cảm vì dung hạnh” mà xin cưới nàng về làm vợ. Cũng chính vì thế mà sau này khi chồng nàng mắng nhiếc, nghi ngờ, họ hàng làng xóm mới bênh vực và biện bạch cho nàng.
Trong buổi đưa tiễn chồng đi lính, những lời nàng nói chứng tỏ nàng là người chu toàn, giàu tình cảm và không màng danh lợi: Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên (…) Nhìn trăng soi thành cũ lại sửa soạn áo rét, gửi người xa…
Vũ Nương cũng là một người con dâu hiếu thảo. Khi mẹ chồng ốm, nàng hết sức thuốc thang lễ bái thần phật, lấy lời ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn, khi mẹ chồng mất, nàng hết lời thương xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo hậu như đối với cha mẹ đẻ mình.
Lúc ở bên chồng, Vũ Nương hết lòng “gìn vàng giữ ngọc” không lúc nào để vợ chồng đến mức “thất hòa”. Khi chồng đi xa nàng một mình nuôi con, giữ gìn khuôn phép. Khi gặp chuyện chồng nghi ngờ, nàng chỉ biết khóc mà giãi bày cơ sự. Qua những lời nàng nói có thể thấy nàng là một người vợ hiền thục, trọn vẹn lễ nghĩa, một lòng không oán trách chồng con, chỉ cho rằng tại mình “duyên phận hẩm hiu”. Sau này, khi đã yên ổn sung sướng nơi cung Linh Phi, nàng vẫn một lòng thương nhớ chồng con, mới xin lập đàn giải oan để được sum họp trong chốc lát…
Như vậy, trong các mối quan hệ, trong các hoàn cảnh, chúng ta đều thấy Vũ Nương là một người phụ nữ hiền thục, đoan trang, thủy chung, chu toàn, giàu lòng yêu thương, trọn vẹn đạo nghĩa. Đó là những phẩm chất đáng quý điển hình của người phụ nữ trong xã hội xưa.
Nhân vật Vũ Nương được miêu tả trong những hoàn cảnh nào – Bài tham khảo 3
Vũ Nương là nhân vật trung tâm của truyện. Để khắc hoạ vẻ đẹp tâm hồn của Vũ Nương, tác giả đã đặt nhân vật này vào những hoàn cảnh khác nhau để miêu tả.
Trước hết, tác giả đặt nhân vật vào mối quan hệ vợ chồng trong cuộc sống hằng ngày: “Trương Sinh có tính đa nghi, đối với vợ phòng ngừa quá sức”; trong hoàn cảnh này, Vũ Nương đã “giữ gìn khuôn phép, không từng lần nào vợ chồng phải đến thất hoà”.
Tiếp đến, tác giả đặt Vũ Nương vào trong tình huống chia li để nhân vật này bộc lộ tình nghĩa thắm thiết của mình với chồng: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. […] Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cánh hồng bay bổng.”.
Hoàn cảnh thứ ba: xa chồng, nuôi con nhỏ, chăm sóc mẹ già; trong hoàn cảnh này, Vũ Nương là một người vợ thuỷ chung, yêu chồng tha thiết: “Ngày qua tháng lại, thoắt đã nửa năm, mỗi khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi, thì nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được.”, một người mẹ hiền, dâu thảo, ân cần, hết lòng chăm sóc mẹ chồng lúc ốm đau: “Nàng hết sức thuốc thang lễ bái thần phật và lấy lời ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn.”, thương yêu, lo lắng chu toàn: khi mẹ chồng mất “Nàng hết lời thương xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình.”.
Một hoàn cảnh quan trọng khác, đó là tình huống Vũ Nương bị chồng nghi oan. Trong tình huống này, khí tiết, phẩm hạnh của Vũ Nương được bộc lộ một cách rõ nét. Chú ý phân tích các lời thoại của Vũ Nương với chồng và lời nói trước khi tự vẫn để thấy được tính cách tốt đẹp của nhân vật này. Qua những lời tự minh oan cho mình, thuyết phục chồng, lời than thở đau đớn vì oan nghiệt, Vũ Nương đã bộc lộ khao khát về tình yêu, hạnh phúc gia đình như thế nào? Tại sao Vũ Nương lại phải trẫm mình tự vẫn? Hành động này cho thấy lòng tự trọng, ý thức giữ gìn danh dự, tiết hạnh ở người phụ nữ này ra sao?
Tóm lại, bằng cách đặt nhân vật vào những hoàn cảnh, tình huống khác nhau, tác giả đã khắc hoạ đậm nét một nhân vật Vũ Nương hiền thục, một người vợ thuỷ chung, yêu thương chồng con hết mực, một người con dâu hiếu thảo, hết lòng vì cha mẹ, gia đình, đồng thời cũng là người phụ nữ coi trọng danh dự, phẩm hạnh, quyết bảo vệ sự trong sạch của mình.