Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quá như cô tôi nhắc lại l

By Margaret

Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quá như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của hai gò má. Hay tại sự sung sướng bỗng được trông nhìn và ôm ấp cái hình hài máu mủ của mình mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc? Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt…
(Theo Ngữ văn 8, tập một, trang 18)
a) Đoạn văn trên được trích từ tác phẩm nào?
Tác giả là ai?
b) Nêu nội dung chính của đoạn văn.
c) Từ văn bản có đoạn văn được dẫn ở trên, em rút ra được điều gì trong cuộc sống?




Viết một bình luận