Mình lười viết văn quá nên mấy bạn viết dùm mình bài văn nha :
– Không sao chép mạng
– Viết trong hỏi đáp thì 10 hoặc 15 dòng , nếu là giấy thì 20 nha
Đề bài tả cô giáo hồi lớp 5 của em ( Cô giáo tên là Thắm , không đeo kính , năm nay 27 tuổi , cao 1m56 )
Người giáo viên để lại cho em nhiều ấn tượng nhất là cô Thắm, cô giáo chủ nghiệm của em. Cô Thắm là giáo viên giỏi và rất tận tâm với nghề.
Cô Thắm năm nay 27 tuổi, cao 1m56. Mái tóc cô dài, đen mượt, buông ra sau lưng. Khuôn mặt trái xoan và làn da trắng mịn. Sống mũi cô cao, cái miệng nhỏ, không tô son mà vẫn đỏ hồng. Còn đôi mắt cô mới hiền từ làm sao! Nó luôn ánh lên một vẻ dịu dàng và ấm áp. Mỗi khi cô giảng bài, cả lớp lại bị cuốn hút bởi giọng nói êm dịu của cô.
Lớp chúng em được cô chăm chút, nâng niu, dạy dỗ từng li từng tí. Buổi sáng, cô đến sớm giúp chúng em lau những chỗ bảng cao, kê lại bàn ghế… Cô dạy chúng em những cách xếp hàng ngay ngắn và nhanh, cả cách nói năng sao cho đúng mực. Tuy thương yêu chúng em như thế nhưng cô cũng rất nghiêm khắc. Bạn nào hư, nghịch ngợm, lười học thì cô phê bình ngay. Bạn nào ngoan ngoãn, chăm chỉ, học giỏi thì cô khen và tuyên dương trước lớp. Bởi thế chúng em ai cúng yêu quý và kính trọng cô.
Em rất yêu cô. Em sẽ luôn nhớ đến cô – người mẹ hiền của chúng em.
HOK TOT!!! =))
Trong nhà trường, cô giáo nào em cũng yêu quý nhưng cô Thắm là người đã để lại cho em nhiều ấn tượng đẹp đẽ nhất.
Cô năn nay 27 tuổi .Dáng người cô thon thả , cô cao 1m65. Mái tóc của cô buông xõa ngang lưng .Trên gương mặt trái xoan trắng hồng ,nổi bật là đôi mắt bồ câu trong và sáng , pha lẫn vẻ hiền dịu , ấm áp và hồn nhiên. Đôi môi của cô lúc nào cũng ươn ướt đỏ tươi như đc bôi 1 lớp son mỏng.Mỗi khi cô cười ,lộ ra hàm răng trắng muốt làm cho cô càng duyên dáng thêm .
Cô hay mặc những chiếc váy đơn giản , nhưng vẫn toát nên vẻ tươi vui , tao nhã. Em thích nhất là đôi bàn tay cô . Tuy bàn tay xương xương nhưng cô chấm bài nhanh thoăn thoắt . Mỗi điểm mười trên trang vở của chúng em là liều thuốc hiệu nghiệm giúp cô quên hết nhọc nhằn . Mỗi khi cô viết bài trên bảng lớp , những đường gân rắn rỏi nổi lên . Nhìn đôi bàn tay cô em hình dung cô là 1 kiến trúc sư đg vẽ lên những nền móng của những tòa nhà vững chắc .Nói cho đúng hơn , cô là 1 kĩ sư tâm hồn đã dìu dắt rất nhiều thế hệ .
Cô rất yêu thương và quan tâm chúng em đặc biệt là các bạn học yếu, các bạn có hoàn cảnh khó khăn . Cô đã ko ngần ngại mua cho chúng em những chiếc bút , những quyển vở để học tập . Những lúc như thế em tưởng chừng như cô là người mẹ thứ 2 của mik .Tuy bây giờ em ko còn học cô nữa nhưng em luôn nhớ về hình ảnh của cô, luôn biết ơn cô đã dìu dắt chúng nên người.
“YÊU CÔ”