Một bạn học sinh chép đoạn thơ trong bài “Ánh trăng”của nguyễn Duy như sau:
Ngửa mặt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng rưng.
Như là đồng là bể
Như là sông là rừng.
Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi người vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình.
1. Em hãy cho biết bạn chép sai lỗi nào ? việc chép như vậy ảnh hưởng gì đến dụng ý của tác giả?
2. Em hãy nêu ý nghĩa của từ « mặt » trong đoạn thơ.
3. Trong đoạn thơ tác giả đã sử dụng những từ láy nào ? Nêu ý nghĩa của việc sử dụng các từ láy đó
2: Từ mặt thứ nhất chỉ “mặt người”
Từ mặt thứ hai chỉ “mặt trăng”
3: Các từ láy: vành vạnh, phăng phắc, rưng rưng
1: Chỉ được viết hoa đầu khổ, khổ thơ này câu nào cũng viết hoa đầu dòng nên sai
– Không có đoạn ngăn cách giữa các khổ thơ
_ Tác giả chỏ viết hoa đầu khổ nhằm mục đích bài thơ giống như 1 câu chuyện kể, việc viết hoa hết chỉ giống như 1 bài thơ
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng.
như là đồng là bể
như là sông là rừng.
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.