Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.
Một người – đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!. từ cách diễn đạt giàu hình ảnh trong đoạn thơ trên, em hiểu đc nhà thơ muốn nói vs chúng ta điều gì?
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.
Một người – đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!. từ cách diễn đạt giàu hình ảnh trong đoạn thơ trên, em hiểu đc nhà thơ muốn nói vs chúng ta điều gì?
tác giả có ý nói không đoàn kết thì chẳng thể làm được nhiều việc khó
vì: 1 sao không thể làm sáng cả một bầu trời một cây lúa không thể làm lên 1 mùa bột thu được một người không bao giờ bằng một nhân gian được
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.
Một người – đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
→ Một ngôi sao làm sao tạo ra được một bầu trời sáng ? Một cây lúa vàng sao tạo ra được mùa vụ ? Một người thì đâu phải là nhân gian ? Gẫm nghĩ về tính triết lí của câu thơ ta có thể hiểu , tác giả đang khẳng đỉnh mạng vè tinh thần đoàn kết , nếu không đoàn kết thì ta chằng làm được gì , không đoàn kết còn khiến ta bị chia rẽ và khó sống sót trong xã hội này . Phải nhiều cây lúa mới tạo ra được mùa vụ , phải nhiều ngôi sao mới tạo ra được một bầu trời lấp lánh và phải nhiều người ta mới có thể tạo ra thế gian này .
@@@học tốt nhé !!!