Một Tả về người bạn thân Một bài văn tả một chuyến về quê

Một Tả về người bạn thân
Một bài văn tả một chuyến về quê

0 bình luận về “Một Tả về người bạn thân Một bài văn tả một chuyến về quê”

  1. Một Tả về người bạn thân

    Trên nhà trường lúc tôi học Tiểu Học , tôi có rất nhiều bạn thân mình mình.Nhưng người mà tôi yêu quý nhất là Lan .

    Lan năm nay tròn 11 tuổi bằng tuổi tôi.Chỉ khác bạn ấy là bạn nữ thôi.Lan có dáng hình to,béo nhưng đừng coi thường nhé bạn ấy chạy rất nhanh.Nước da tráng hông,mềm mại.Mái tóc đen láy vươn đến bờ vai.Chỉ thêm một chiếc cặp xinh xắn trên đầu bạn ấy.Vầng chán bạn hơi cao.Khuôn mặt trái xoan xinh lắm dấy nhé. Đôi mắt to tròn ,tốt bụng.mũi của bạn ấy hơi cao.Đôi môi đỏ nhưu bông hoa hồng thấy thật đáng yêu làm sao.

    Lan ăm mặc rất giản dị khi mặc ai thấy cũng khên bạn ấy xinh đẹp .Bạn ấy đúng là người bạn tốt nhất của tôi. Có hôm  bạn bị mất cây bút máy của mình mà mẹ Lan tặng lúc đó cả lớp ai cũng nghĩ là tôi vì giờ ra chơi chỉ có tôi và Nam ở trong lớp tôi.Tôi tưởng Lan sẽ khi nhờ tôi.Nhưng không Lan bảo : Hai bạn ơi ai làm mất thì trả cho mình nhé .Lúc đó trả ai nhận là mình làm mât.Đến khi cả lớp tìm các cặp túi quần áo thì ra là Nam.Khi bị phát hiện Nam đã xin looic và hứa mình sẽ không tái phạm nữa tưởng rằng Lan sẽ không tha cho Nam Lan nói : Bạn hứa đấy nhé ,phải làm nha mình tha thứ cho bạn.Nói xong Nam muốn khóc luôn.

    Tôi rất yêu quý bạn ấy tôi mong sẽ học cùng bạn ấy đến cấp ba…

    Bình luận
  2. 1/Tả về người bạn thân

    Lớp 6A7 của em có bốn mươi bạn, bạn nào cùng dễ thương và đáng yêu, nhưng em thích nhất là bạn Trương Uyển Ly.

    Uyển Ly năm nay vừa tròn mười một tuổi, cùng tuổi với em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay. Khuôn mặt chữ điền, sống mũi không cao lắm nhưng rất hợp với khuôn mặt. Nước da trắng hồng làm cho gương mặt bạn thêm phần rạng rỡ, vầng trán cao, biểu lộ sự thông minh.

    Đôi mắt của bạn một mí rất sáng và đen, biểu lộ sự chân thật và ngay thẳng. Hằng ngày đến lớp Ly thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, rất sạch sẽ. Chiếc khăn quàng đỏ luôn nổi bật trên cổ áo trắng, trông xinh xinh như cánh bướm. Uyển Ly luôn vui vẻ, hòa nhã với bạn bè, bạn luôn giúp đỡ những bạn học yêu trong lớp.

    Uyển Ly rất chăm học, ở trường cũng như ở nhà. Bạn giỏi đều các môn, xuất sắc nhất là môn Toán. Trong lớp, bạn luôn chăm chỉ nghe cô giáo giảng bài, chỗ nào chưa hiểu bạn xin cô giảng lại. Bạn làm tất cả các bài tập hôm nay và các bài tập chuẩn bị cho tiết học hôm sau. Vì thế trong lớp, Ly hay giơ tay phát biểu ý kiến. Ly được phân công làm lớp trưởng.

    Bạn tỏ ra rất gương mẫu, đi đầu về mọi mặt để làm gương cho các hạn trong lớp noi theo. Mỗi buổi có 15 phút truy bài đầu giờ, Ly đều dõi nhắc nhở các bạn. Ly muốn rằng trong lớp ai cũng học giỏi cả. Ly không những là người trò giỏi mà còn là người con ngoan vì ở Ly thường giúp mẹ nấu cơm, rửa chén, quét nhà, giặt quần áo.

    Hình ảnh của Ly đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên. Uyển Ly là tấm gương tốt để em và các bạn noi theo. Em sẽ gắng học thật tốt để xứng đáng là bạn thân của Uyển Ly.

    2/ Tả bài văn tả một chuyến về quê

    Cuối tuần vừa rồi, cả gia đình em đã cùng nhau về quê thăm ông bà ngoại. Đây là chuyến đi vô cùng vui vẻ và ý nghĩa đối với em.

    Quê ngoại em là một ngôi làng nhỏ ở miền núi thuộc tỉnh Lạng Sơn. Sau gần bốn tiếng ngồi xe xóc nảy, cả gia đình em cũng về đến cổng làng. Từ xa, em đã nhìn thấy bác cả đứng chờ ở đầu làng. Thấy bố mẹ và em xuống xe, bác vui mừng bắt tay từng người một. Trên đường về nhà bà, ai đi qua cũng dừng lại hỏi thăm và gửi đến gia đình em những nụ cười thật hiền lành. Điều đó giúp em cảm nhận được sự ấm áp của tình làng nghĩa xóm chốn thôn quê. Về đến nhà bà, em nhận ra ngay hình dáng quen thuộc đang đứng chờ ở trước sân. Thế là, em liền chạy lại, ôm chầm lấy bà ngoại. Khi mọi người đều đã tề tựu đông đủ, thì kéo nhau vào nhà để tiện hàn huyên tâm sự. Ông bà hỏi thăm về đủ thứ chuyện, nào là mọi người có khỏe không, chuyện học tập như thế nào, công việc ra sao… Tất cả thể hiện sự quan tâm, lo lắng của ông bà dành cho con cháu. Tình cảm ấy thật đáng quý biết bao.

    Chiều hôm ấy, trong khi bà và mẹ đang chuẩn bị bữa tối, thì ông dẫn em đi dạo vòng quanh xóm. Ông dẫn em ra hồ sen ở sau làng, có gió mát lồng lộng và những bông sen nở rộ. Ông dẫn em đến ngắm ruộng lúa xanh tốt, cạnh đó còn có cả bãi mía nữa. Ông thoăn thoắt chặt vài cây mía rồi cùng em kéo về để tráng miệng sau bữa tối. Trên đường về, trời đã dần tối. Nhìn ngắm những dãy núi xa xa lẫn sau màn mây khói tía; nhìn từng đàn chim đang vội bay về tổ, em thấy lòng mình bình yên lạ kì. Lúc ấy, em mới thấu hiểu thật sự ý nghĩa của quê hương. Đó là nơi để con người ta được trở về, được nghỉ ngơi, được là chính mình.

    Tối hôm đó, em được ngủ cùng với bà ngoại. bà kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích từ ngày xửa ngày xưa. Những câu chuyện đó em đều đã nghe hết rồi. Thế nhưng có lẽ chính ánh trăng thanh, làn gió mát rượi, tiếng ve kêu, tiếng lá xào xạc, cùng giọng kể hiền từ của bà đã khiến câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn, và làm em dễ chìm vào giấc ngủ hơn.

    Ngày hôm sau, sau khi ăn cơm trưa thì cả nhà em vội lên xe để trở về Hà Nội. Trên xe mang theo những món quà như trứng gà, rau xanh, ổi, mít… Tất cả là do ông bà ngoại, cùng bà con láng giềng đem sang cho. Tuy không quá đắt đỏ hay quý hiếm, nhưng chúng vẫn có giá trị vô cùng to lớn, bởi được mạ lên lớp vàng của tình người.

    Trên đường rời xa quê ngoại, lòng em cảm thấy tiếc nuối vô cùng. Em mong sao thời gian trôi nhanh, để lại lần nữa được về quê thăm ông bà.

    Bình luận

Viết một bình luận