Nam mồ côi bố mẹ từ nhỏ, cậu được người dì nhận về nuôi. Nhà dì cũng đông con nên cuộc sống của cả gia đình không mấy khá giả. Biết vậy nên Nam cũng k

Nam mồ côi bố mẹ từ nhỏ, cậu được người dì nhận về nuôi. Nhà dì cũng đông con nên cuộc sống của cả gia đình không mấy khá giả. Biết vậy nên Nam cũng không đòi hỏi gì nhiều, cậu luôn cố gắng làm việc giúp đỡ gia đình dì.
Năm ấy Nam học cấp 3, cậu có đăng ký thi môn chạy ở trường. Nam rất đam mê thể thao nên mong rằng cuộc thi lần này sẽ giành giải cao. Một hôm khi đang tập chạy ở đường, Nam phát hiện đôi giày của mình đã rách, không còn có thể chạy được nữa. Cậu rất lo lắng vì cuộc thi sắp đến, giày ở đâu để tham gia đây. Nếu đi đôi giày rách này chắc chắn Nam sẽ không thể giành được chiến thắng. Nhưng mua giày mới thì cậu không tiện xin tiền dì.
Suy đi nghĩ lại, Nam quyết định đi đến tiệm giày ở gần thị trấn, cậu đứng nhìn rất lâu. Vừa thấy Nam ông chủ tiệm giày đã bảo có tiền thì hãy đến lấy giày, còn không thì đừng đến. Nghe tiếng ông chủ tiệm, Nam cúi mặt xuống không nói gì. Đã mấy lần cậu ra tiệm giày này rồi.
Thấy Nam đứng mãi, vị khách vào mua giày bảo ông chủ tiệm cho cậu một đôi vì hoàn cảnh cậu khó khăn. Nhưng ông chủ nhất quyết không, ông bảo đôi giày cũng được mua về không thể cho không ai được.
Một lúc sau ông chủ tiệm đề xuất, Nam chỉ cần ở lại đánh giày trong tiệm của ta 3 ngày công, vậy là có thể đủ đổi lấy một đôi giày rồi. Nghĩ lại thì thấy 3 ngày tới được nghỉ học nên Nam đồng ý ngay.
Vậy là 3 ngày đi làm của Nam bắt đầu. Mỗi sáng cậu đến tiệm giày, dọn sạch sẽ cửa tiệm, phủi sạch bụi và lau sạch giày rồi sắp đặt lại cho ngay ngắn, đồng thời còn kiên nhẫn giúp khách thử giày. Những khi ông chủ nhập giày về, Nam lại chạy tới giúp đỡ dỡ hàng.
Công việc dẫu có mệt nhọc quá, đổ mồ hôi nhưng Nam vẫn thấy vui. Ba ngày sau, ông chủ tiệm giày mang cho Nam một đôi giày mới và bảo rằng đó là phần mà cậu nhận được sau khi làm việc tại tiệm giày. Nam sung sướng nhận lấy đôi giày.
Cuộc thi chạy ít ngày sau đó Nam đã giành được giải cao. Với nỗ lực và cố gắng của mình, Nam đã đỗ vào đại học và tự mình làm thêm để chi trả học phí mà không phụ thuộc vào ai.
Có lẽ chính những lời nói của ông chủ tiệm giày ngày xưa đã cho Nam thấy không gì là cho không, muốn đạt được mình phải cố gắng làm việc và nỗ lực.
Đôi giày năm xưa nhận từ ông chủ tiệm giày Nam vẫn giữ gìn cẩn thận. Mỗi năm cậu đều về thăm qua và không quên tới thăm ông chủ và tiệm giày năm xưa. Đến mãi khi ra trường Nam mới biết đôi giày ông chủ đưa cho mình là hàng hiệu, có giá tiền triệu. 3 ngày công của cậu chắc chắn không thể mua được thế nhưng ông chủ vẫn dành món quà đó cho cậu. Chính ông chủ tiệm giày đã dạy cho Nam bài học về tính tự lập và giá trị của đồng tiền.
AI TÓM TẮT TRUYỆN NÀY HỘ MÌNH VỚI!!!!!!!!!!!!!!

0 bình luận về “Nam mồ côi bố mẹ từ nhỏ, cậu được người dì nhận về nuôi. Nhà dì cũng đông con nên cuộc sống của cả gia đình không mấy khá giả. Biết vậy nên Nam cũng k”

  1. Nam là 1 đứa bé mồ côi được dì nhận nuôi mặc dù nhà không mấy khá giả. Cậu luôn giúp đỡ gia đình và không đòi hòi điều gì. Năm cấp 3, cậu đăng kí thi chạy vì đó là đam mê của cậu nên cậu rất trông đợi vào kì thi. Khi tập chạy , cậu phát hiện đôi giày của của mình bị rách. Cậu rất lo lắng vì sợ sẽ bị thua cuộc nhưng vì không tiện xin tiền dì nên đành chấp nhận. Cậu tới một cửa tiệm giày và đứng nhìn rất lâu nhưng vì không có tièn nên bị đuổi đi. Có một vị khách mua giày thấy Nam tội nghiệp nên xin ông chủ bán giày cho cậu vì hoàn cảnh khó khăn. Ông chủ nói với cậu nếu cậu đánh giày 3 ngày thì sẽ được tặng giầy. Nam bắt đầu công việc của mình, mặc dù khó khăn nhưng ccaaju rất vui. Cuối cùng, cậu đã sử dụng đôi giày và chiến thắng cuộc thi chạy. Sau này cậu đỗ đại học và làm thêm ko phụ thuộc bất kì ai.

    Sau này khi ra trường cậu nhận ra đôi giày đó là đôi giày hàng hiệu và 3 ngày công không thể mua được. Và ông chủ đã dạy cho cậu bài học về tính tự lập và giá trị đồng tiền

    xin ctlhn

    Bình luận
  2. @nee.

    Nam mồ côi cha mẹ từ nhỏ và được dì nhận về nuôi. Song nhà dì cậu cũng chẳng khá giả gì nên cậu cũng không hề đòi hỏi. Năm ấy, cậu đi thi chạy nhưng trước ngày thi giày cậu lại bị hỏng. Cậu loanh quanh mãi nơi cửa tiệm giày, khách bảo ông chủ cho cậu một đôi giày vì hoàn cảnh cậu khó khăn nhưng ông không chịu. Và cậu ở đấy, đáng giày 3 ngày công thì đổi một đôi giày. Vì có giày mới, cậu được giải cao và cuộc sống cậu từng ngày trở nên tốt hơn. Từ đó cậu hiểu rằng ông chủ giày đã dạy cho cậu tính tự lập và giá trị của đồng tiền.

    Học tốt nekk ^•^

    Bình luận

Viết một bình luận