Nắng của mùa thu là sắc lá vàng ngập lối ta đi, là những bông cúc nở xòe bên hiên nhà lặng lẽ. Nắng mùa thu là mênh mang sắc vàng của trái thị, của n

Nắng của mùa thu là sắc lá vàng ngập lối ta đi, là những bông cúc nở xòe bên hiên nhà lặng lẽ. Nắng mùa thu là mênh mang sắc vàng của trái thị, của những cây rạ mẹ phơi. Còn nắng mùa đông hiếm hoi, ngậm ngùi gợi một chút nao nao. Bất chợt có một chiều đông, vài giọt nắng rớt xuống bên hiên, cô bé ngơ ngác nhìn đưa tay ra hứng. Không biết có phải là những giọt nắng mùa thu vô tình bỏ quên còn sót lại hay chúng được chắt chiu từ những bông hoa cải vàng thắm trong khu vườn nhỏ. Cô bé lặng lẽ dõi nhìn về chút ánh nắng yếu ớt hắt lên từ cuối chân trời xa xa. Bất giác, cô bé cảm thấy mùa đông thật tội nghiệp và đáng thương, phải dành dụm từng giọt nắng hiếm hoi, không đủ để xua đi gió mùa lạnh lẽo. Thương mùa đông lắm, cô bé đã ngắt từng bông hoa cải vàng thả xuống dòng sông để góp cho mùa đông một chút nắng. Sắc hoa cải vàng dập dềnh, mênh mang trên sóng nước một buổi chiều đông.”
Phân tích cái hay của đoạn văn mà em cảm nhận được
giúp mình gấp với nhaaaaaa

0 bình luận về “Nắng của mùa thu là sắc lá vàng ngập lối ta đi, là những bông cúc nở xòe bên hiên nhà lặng lẽ. Nắng mùa thu là mênh mang sắc vàng của trái thị, của n”

  1. Giới thiệu nắng mùa đông bằng cách : nêu nắng mùa thu (nhưng thực ra không phải là nắng mùa thu mà là những sắc vàng của mùa thu gợi nhớ nắng (lá vàng, cúc vàng, thị vàng, cây rạ vàng,…), để dẫn dắt vào nắng mùa đông. Nắng mùa đông rất hiếm hoi. Những giọt nắng bất chợt đến trong mùa đông khiến cô bé ngơ ngác… những liên tưởng… và cô bé thương mùa đông vô cùng. Cô bé đã ngắt hoa cải vàng trong vườn thả xuống dòng sông : tạo nên nắng cho mùa đông vì cô bé rất thương mùa đông. Nghệ thuật : liên tưởng, tưởng tượng khéo – quan niệm nắng ở đoạn văn được dùng theo nghĩa chuyển. Nắng ở đây là những sắc vàng sự sống. Nắng đem đến tình yêu cuộc sống, xua tan lạnh lẽo.

    chúc bn hok tốt nhé

    cho tui xin ctlhn 

    Bình luận

Viết một bình luận