Nêu cảm nghĩ về những kẻ niệm sâu sắc với mẹ VD: 1 lần em bị ốm mẹ đã chăm sóc ntn? Qua sự chăm sóc của mẹ thì nhận thấy đc tìn

Nêu cảm nghĩ về những kẻ niệm sâu sắc với mẹ
VD: 1 lần em bị ốm mẹ đã chăm sóc ntn? Qua sự chăm sóc của mẹ thì nhận thấy đc tình yêu của mẹ dành cho mình ntn?
( Viết ngắn với đủ ý ạ)

0 bình luận về “Nêu cảm nghĩ về những kẻ niệm sâu sắc với mẹ VD: 1 lần em bị ốm mẹ đã chăm sóc ntn? Qua sự chăm sóc của mẹ thì nhận thấy đc tìn”

  1. em là người rất dễ bị ốm mỗi khi em bị ốm mẹ thường rất lo lắng cho em . Mọt ngày nọ , hôm đó em bị ốm , em liền gọi điện gọi điện cho mẹ , dù cho em có ốm nặng hay nhẹ nhưng mẹ vẫn xin nghỉ để veef chăm sóc cho em . Em chỉ bị ốm nhẹ tôi mẹ mẹ cũng phải bỏ công việc của mình để về chăm sóc cho em , mẹ thật tuyệt làm sao . Em yêu mẹ nhiều lắm . Mẹ về đến nhà , thấy em có vẻ mệt mỏi mẹ phóng xe đi mua cho em một bát cháo và mua cho em vài liều thuốc hạ sốt . Mẹ biết rằng em đang rất buồn ngủ liền bảo em ngủ đi và mẹ liền đi lấy một cái khăn ẩm đắp lên vầng trán đang nóng của em . Ôi em thương mẹ quá vì em mà mẹ phải vất vả . Buổi sáng khi em tỉnh dậy thấy mẹ vẫn ngồi bên cạnh dường em và mẹ đã thiếp đi từ lúc nào em nghĩ chắc đêm mẹ đã rất vất vả vì em . Em tự nhủ với bản thân mình rằng sẽ nghe lời mẹ hơn sẽ chịu khó giữ ấm mình hơn, sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ ko còn phải vất vả vì em nữa 

    Bình luận
  2. Văng vẳng đâu đây bên tai em những lời hát về người mẹ kính yêu của chúng ta. Người mẹ đã mang nặng đẻ đâu sinh ra chúng ta, nuôi chúng ta ăn học,dạy chúng ta khôn lớn từng ngày… “Mẹ!”- Một tiếng sao thân thương mà giản dị đến thế!

    Mẹ em năm nay đã 40 tuổi. Với thân hình thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ như bao cô gái đất Việt. Mái tóc dài, đen mượt đc mẹ cặp gọn gàng. Khuôn mặt trái xoan với làn da trắng hồng. Nổi bật trên khuôn mắt ấy là đôi mắt đen láy luôn nhìn em với cái nhìn trìu mến, yêu thương. Mỗi khi em bị ốm thì cái nhìn đó em thấy tỏ ra rất lo âu, đối mắt ấy thâm quầng đi vì thức suốt đêm 0 ngủ khi em bị ốm. Lúc thì sờ trán, lúc lấy khăn ướt đắp lên trán cho cơn sốt nhẹ đi. Đôi môi mỏng đỏ hồng ẩn dưới chiếc mũi cao, thanh tú làm em càng nhìn mẹ càng thêm đẹp. Khi em khỏi bệnh, mẹ thật vui, nở nụ cười tươi như đóa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay dịu dàng, mềm mại bón cho em từng thìa cháo, cho em xuống từng viên thuốc. Giọng nói đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng họa mi buổi sớm. Mẹ chăm sóc em thật chu đáo. Sáng, mẹ là người dậy sớm nhất để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Tối đến mẹ dành thời gian để dạy cho hai chị em em học bài, sau đó, mẹ lại chuẩn bị bài cho ngày mai tới lớp… Mẹ nhân hậu, hiền từ, mẹ coi học sinh như đúa con của mình, cũng dìu dắt, yêu thương hết mực nên mẹ được nhiều học sinh và phụ huynh quý mến. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên cô tiên tuyệt vời nhất cuộc đời em. Em luôn yêu thương mẹ và tự hào là con của mẹ. 

    Em ước mong mình học tập thật tốt để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ em nên người. Thật đúng là:

    “Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ!”

    Bình luận

Viết một bình luận