0 bình luận về “Ngày buồn rười rượi là ngày em xa tôi
Nối câu”
Bài làm:
1: nối câu bằng cách viết thơ
Ngày buồn rười rượi là ngày em xa tôi
Ngày đó đời bạt bẽ như vôi
Tôi tự hỏi lòng mình có mấy ngã
Vương vấn hoài nỗi nhớ về em
Nhớ những ngày ta hay đi ăn kem
Giờ sao em xem tôi như con hẻm
Hẻm cũ rồi em vội vàng bước đi!
2: nối thành đoạn văn:
Ngày buồn rười rượi là ngày em xa tôi. Em à, có kỉ niệm bằng bây giwof đâu em. Có đôi lúc, tôi tự hỏi lòng, có nên cho em em biết, anh yêu em, yêu em đến nhường nào. Ngày mà nhìn em bước qua cầu, lòng tôi như lá thu đổ nát dưới bầu trời kia. Cuộc sống, đôi lúc tôi nghiệt ngã.Tôi biết rằng anh chỉ là con hẻm thôi em à. Em là con đường bê-tông lớn. Lúc trc Tôi cũng đã thổ lộ rõ. Em có vui cười nói em yêu tôi. Sao giwof em đi theo hướng vậy. Vậy giờ em có thể biết được rằng, nếu một ngày người kia ra đi. Liệu rằng em có buồn như tôi k? Ngày này thậ buồn vì em đã xa tôi!
@SƯ TỬ HÀ ĐÔNG! CHÚC ANH CHỊ HOK TỐT VƯỚI CÂU TRẢ LƯỜI NAY. CÓ GÌ SAI MONG BỎ QUA HỘ Ạ! NO MẠNG THIỆT Ạ!
Bài làm:
1: nối câu bằng cách viết thơ
Ngày buồn rười rượi là ngày em xa tôi
Ngày đó đời bạt bẽ như vôi
Tôi tự hỏi lòng mình có mấy ngã
Vương vấn hoài nỗi nhớ về em
Nhớ những ngày ta hay đi ăn kem
Giờ sao em xem tôi như con hẻm
Hẻm cũ rồi em vội vàng bước đi!
2: nối thành đoạn văn:
Ngày buồn rười rượi là ngày em xa tôi. Em à, có kỉ niệm bằng bây giwof đâu em. Có đôi lúc, tôi tự hỏi lòng, có nên cho em em biết, anh yêu em, yêu em đến nhường nào. Ngày mà nhìn em bước qua cầu, lòng tôi như lá thu đổ nát dưới bầu trời kia. Cuộc sống, đôi lúc tôi nghiệt ngã.Tôi biết rằng anh chỉ là con hẻm thôi em à. Em là con đường bê-tông lớn. Lúc trc Tôi cũng đã thổ lộ rõ. Em có vui cười nói em yêu tôi. Sao giwof em đi theo hướng vậy. Vậy giờ em có thể biết được rằng, nếu một ngày người kia ra đi. Liệu rằng em có buồn như tôi k? Ngày này thậ buồn vì em đã xa tôi!
@SƯ TỬ HÀ ĐÔNG! CHÚC ANH CHỊ HOK TỐT VƯỚI CÂU TRẢ LƯỜI NAY. CÓ GÌ SAI MONG BỎ QUA HỘ Ạ! NO MẠNG THIỆT Ạ!
@Meo_
*** Nối câu như sau:
Ngày buồn rũ rượi là ngày em xa tôi
Từ đây tôi đã đứng ngồi không yên
Đêm nằm thức giấc cứ một triền miên
Nhớ về người ấy một thiên lí dài.