Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắ

Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
Nêu cảm nhận của em về hình tượng nhân vật “ta” trong đoạn thơ trên bằng một đoạn văn 15 – 20 dòng

0 bình luận về “Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắ”

  1. đây là tâm sự, suy ngẫm cảu 1 con người về thái độ và cahcs ứng sử không đúng của chính mình với trăng, với cuộc sống. Sự đối mặt trực diện với vầng trăng làm nhà thơ phải suy nghic, kiểm điểm lại chính mình. Thấy như quá khứ đang hiện về trước mắt, một khoảng thời gian chiến đấu gian khổ khiến cảm xúc dâng trào, xúc động. Và có lẽ nhớ nhất chính là hình ảnh cánh rừng, hình ảnh những năm tháng chiến đấu đầy gian khổ nhưng giàu những kỷ niệm không thể nào quên. Mà chỉ duy nhất một vầng trăng tri kỷ, vẫn bầu bạn, vẫn sẻ chia, vẫn dõi theo bước chân người lính chiến không rời. nhân vật “ta” càng hối hận vì mình đã lãng quên một người bạn, người tri kỉ . thời gian có trôi qua trăng vẫn “tròn vành vạnh” như thế ko hề thay đổi chỉ có con người là đổi thay chạy theo cuộc sống mới tại chốn đô thị phồn vinh. Trăng chỉ “im phăng phắc” không nói gì, ko oán giận, hờn dỗi nhưng khiến con người phải nghiêm khắc kiểm điểm lại bản thân. Sự bao dung, dịu dàng và thủy chung của vầng trăng khiến nhà thơ hiểu ra được nhiều điều, có lẽ cái “giật mình” ấy chính là sự tỉnh ngộ. Tỉnh ngộ để tìm lại bản thân, để sống tốt hơn, để nhớ lại và trân quý những gì tốt đẹp trong quá khứ, để không sống vô tình, vô nghĩa, vầng trăng chính là một tấm gương sáng về lòng thủy chung của người tri kỷ, để người lính soi vào và suy ngẫm lại về bản thân mình suốt những năm qua đã sống thực sự nhân nghĩa hay chưa. Đối diện với trăng con người giật mình, thổn thức,tự trách về cách sống của bản thân. Sự vô tâm vô tình chưa chắc đã do cố ý. Nhưng dù cố ý hay vô tình thì cx thật đáng trách. Qua đó cta cx thấy đc trở thành ng bội bạc, vô tình đôi khi rất dễ dàng, muốn tránh đc nó cần luôn luôn tỉnh táo , có thái độ, lối sống tình nghĩa, thủy chung, tích cực

    Bình luận

Viết một bình luận