nhận xét cách biểu lộ cảm xúc của bà huyện thanh quan trong bài thơ ‘ qua đèo ngang’
0 bình luận về “nhận xét cách biểu lộ cảm xúc của bà huyện thanh quan trong bài thơ ‘ qua đèo ngang’”
mượn cảnh nói tình: mượn hình ảnh của con chim cuốc đa đa để nói lên nỗi nhớ nước thương nhà
trực tiếp tả tình: qua câu cuối của bài thơ nói lên sự cô đơn của tác giả.
cách bộc lộ lúc kín đáo lúc trực tiếp đã nói lên sự cô đơn nỗi nhớ nước thương nhà da diết vào 1 buổi hoàng hôn vô cùng tài tình của bà huyện Thanh quan.
. Hai câu thơ kết thì cảm xúc và nỗi niềm của tác giả được đẩy lên đỉnh điểm ”Dừng chân nghỉ lại trời non nước Một mảnh tình riêng ta với ta” . Chỉ bốn chữ “dừng chân nghỉ lại” cũng đã khiến người đọc cảm thấy da diết, bồn chốn đến não nề. . Cảnh trời nước mênh mông, vô tận nhưng con người thì bé nhỏ khiến cho tác giả thấy mình lạc lõng và không một nơi bấu víu. Đất trời rộng lớn, tác giả chỉ cảm thấy còn “một mảnh tình riêng”. Và cái mảnh tình con con ấy cũng chỉ có “ta với ta”. Nỗi buồn dường như trở nên cực độ, buồn thấu tận tâm can, buồn nghiêng ngả trời đất. . Bài thơ “Qua đèo Ngang” với giọng điệu da diết, trầm bổng, du dương và những thủ pháp nghệ thuật độc đáo đã mang đến cho người đọc cảm xúc khó quên. Dư âm của bài thơ dường như còn vang vọng đâu đây
mượn cảnh nói tình: mượn hình ảnh của con chim cuốc đa đa để nói lên nỗi nhớ nước thương nhà
trực tiếp tả tình: qua câu cuối của bài thơ nói lên sự cô đơn của tác giả.
cách bộc lộ lúc kín đáo lúc trực tiếp đã nói lên sự cô đơn nỗi nhớ nước thương nhà da diết vào 1 buổi hoàng hôn vô cùng tài tình của bà huyện Thanh quan.
mong vote ạ^^
. Hai câu thơ kết thì cảm xúc và nỗi niềm của tác giả được đẩy lên đỉnh điểm
”Dừng chân nghỉ lại trời non nước
Một mảnh tình riêng ta với ta”
. Chỉ bốn chữ “dừng chân nghỉ lại” cũng đã khiến người đọc cảm thấy da diết, bồn chốn đến não nề. . Cảnh trời nước mênh mông, vô tận nhưng con người thì bé nhỏ khiến cho tác giả thấy mình lạc lõng và không một nơi bấu víu. Đất trời rộng lớn, tác giả chỉ cảm thấy còn “một mảnh tình riêng”. Và cái mảnh tình con con ấy cũng chỉ có “ta với ta”. Nỗi buồn dường như trở nên cực độ, buồn thấu tận tâm can, buồn nghiêng ngả trời đất.
. Bài thơ “Qua đèo Ngang” với giọng điệu da diết, trầm bổng, du dương và những thủ pháp nghệ thuật độc đáo đã mang đến cho người đọc cảm xúc khó quên. Dư âm của bài thơ dường như còn vang vọng đâu đây
CHÚC BẠN HỌC TỐT